Khi bầu không khí khô nóng phía trước người trở nên lạnh lẽo, thân thể của Trương Nghi liền cứng đờ, vỏ kiếm hắn đeo bên hông bắt đầu rung động… Theo bản năng hắn muốn xuất thủ, dù hắn biết rõ thân phận của cung nữ họ Dung ở trong xe ngựa kia vô cùng tôn quý, tôn quý đến mức tùy ý nói ra một câu khẩu dụ cũng có thể khiến cho rất nhiều tu hành giả như hắn biến mất khỏi Trường Lăng.
Nhưng đúng lúc đó, Tiết Vong Hư đang được hắn dìu đỡ liền khẽ lắc đầu.
Lắc đầu không phải là ngăn lại, mà là nói cho Trương Nghi biết bất kỳ động tác gì đều vô ích.
Thiên Địa Nguyên khí đã ngưng tụ ra một thứ gốm sứ tỏa ra màu trắng lạnh rực rỡ, nhìn như đồ sứ được nung từ lò gốm tốt nhất thiên hạ vậy. Khi nó xuất hiện trước mặt của Đinh Ninh, không khí trước mặt Đinh Ninh và Trương Nghi đã bị ép thành thực chất, Trương Nghi dù muốn rút kiếm cũng không sao làm được.
Đinh Ninh hơi cúi đầu nhìn xuống bàn tay mình, hắn căn bản cũng không có cách nào chống lại. Nhưng điều khiến cho người ta khó hiểu là hắn lại dùng một giọng điệu lạnh lùng khẽ nói: “ Chẳng qua chỉ là đệ lục cảnh giới đỉnh phong mà thôi.”
Giữa hai hàng lông mày của cung nữ họ Dung cũng xuất hiện hàn ý, dưới góc nhìn của nàng thì tất cả những chuyện này đều chỉ để dạy cho tên thiếu niên quán rượu kia tuân theo chút quy củ của Trường Lăng, nàng không hề cân nhắc xem mình đối với gã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-vuong-trieu/1644411/quyen-3-chuong-67.html