Quốc gia không thể một ngày vô chủ, Hoàng cung không thể một ngày không có vua.
Bất kỳ vị vua nào ngự giá thân chinh, cũng sẽ dùng mọi khả năng trở về triều trong thời gian sớm nhất.
Nhàn nhã ngắm đường hoa, đó là việc làm của người nhàn rỗi.
Quân vương không bao giờ nhàn rỗi.
Thế nhưng đội quân ngự giá của Đại Sở Vương triều lại dừng lại.
Uyển Thành trước kia thuộc về nước Hàn, là vùng đất được phân chia cho Đại Sở Vương triều khi Hàn Vương triều bị diệt. Uyển Thành chỉ cách Lộc Sơn vài ngôi thành thị, lộ trình khoảng trăm dặm, hiển nhiên cũng thuộc về một loại biên thành, nhưng không phải là một thành quan trọng có lương thực tích trữ hay có quân đồn trú.
Dừng lại thời gian dài ở một nơi như thế này, thực sự không phải hành động sáng suốt.
Thế nhưng, hầu như toàn bộ người trong đội ngũ ngự giá này đều hiểu lý do tại sao.
Sở Đế chính thức dầu hết đèn tắt.
Rất nhiều người cùng biết, thân thể của vị Đế Vương giữ ngồi trên ngai vua trong thời gian kỷ lục này đã sớm có vấn đề, Từ lúc bắt đầu Lộc Sơn Minh Hội, tiếp đó là Nguyên Khí Thiên Địa chấn động Lộc Sơn dữ dội, cho đến cuối cùng khi mấy vị Tông sư ngã xuống, Tinh Khí Thần của lão dường như đã tiêu hao sạch sẽ, những bệnh trầm kha âm ỉ kéo dài cùng đồng loạt bộc phát.
Tiếng tăm ngoài đời của Sở Đế thực sự rất kém, háo sắc tầm thường, không thích triều chính. Nhưng những vị cựu thần phò tá lão rất nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-vuong-trieu/1644401/quyen-3-chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.