Sắc trời hơi âm u.
Đến lưng chừng núi, không chỉ Thiên Địa Nguyên Khí, ngay cả ánh sáng cũng bị một sức mạnh vô hình che lấp, trở nên vặn vẹo.
Sắc mặt Phan Nhược Diệp càng lúc càng lạnh băng.
Từng sợi chân nguyên và Thiên Địa Nguyên Khí cường đại không ngừng từ trong người bà ta tỏa ra, tuy không thể huy động được Thiên Địa Nguyên Khí xung quanh, nhưng cả cơ thể lại như hòa vào một thể với không khí.
Những chiếc lá rụng bay vờn theo chiều gió.
Trong không khí liên tục vang lên âm thanh va chạm chém giết, nhưng sức mạnh công kích thật sự lại chỉ nhắm vào việc khiến cho tất cả lá cây rời khỏi cành, bay phấp phới.
Tấm màn lá xanh dày đặc tạo thành những bức màn che, che khuất tất cả cảnh sắc trước mắt.
"Là ai?"
Từ trên đỉnh núi vọng xuống một giọng nói, xuyên qua những tấm màn lá xanh, vang lên rành rọt vào tai mọi người.
"Đạo quyển lưu vân, Lưu Vân Chi Ý mạnh nhất của Đạo Quyển Tông, chúng ta muốn tiếp kiến."
Đều là đại tông sư, lúc đối thoại với nhau đều cố gắng áp bức đối phương, khi Phan Nhược Diệp hơi ngửa đầu lên đáp trả, một đạo thanh khí từ người bà ta phóng ra, đâm thẳng lên cao.
Bà ta xòe bàn tay, áp về phía đỉnh núi.
Đùng một tiếng, trên cao vang lên tiếng nổ.
Một tia nắng rực rỡ từ trên bầu trời chiếu thẳng lên người bà ta.
Khiến cả người bà đều bị nhuộm thành màu vàng nhạt.
Theo luồng ánh mặt trời, còn có Thiên Địa Nguyên Khí ào xuống như đê vỡ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-vuong-trieu/1644379/quyen-3-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.