Luồng khí Chu gia lão tổ thả ra không mạnh lắm, nhưng sau khi Đinh Ninh bay qua cổng vòm, lại có một sức mạnh khác cực mạnh ép lên người hắn, làm xương cốt cả người hắn kêu lên răng rắc như sắp bị bẻ gãy.
Miệng Đinh Ninh ứa máu, hắn biết đây là sức mạnh của bản thân pháp trận, Chu gia lão tổ đã tới một lần, đương nhiên biết có sức mạnh này, lão còn cần dùng hắn để dụ con rồng mù kia đi, nên đương nhiên sẽ không để cho hắn chết ngay được.
Nên hắn không hề sợ hãi, tiểu tằm trong người hắn sống dậy, điên cuồng cắn nuốt Hàn Sát Nguyên Khí Chu gia lão tổ vừa đánh vào trong cơ thể hắn.
Trong người hắn vang lên âm thanh rào rạo, nhưng hiện giờ hắn đã ở bên trong khu kiến trúc, Chu gia lão tổ không thể nào nghe thấy được.
Ầm một tiếng vang dội.
Hắn ngã đập mạnh xuống đất, rơi lên lớp lá mục đã nhiều năm.
Những chiếc lá mục này rất khô ráo, không có chút ẩm ướt nào. Cây cối xung quanh mọc rất dày đặc, khiến cả kiến trúc rợp một màu xanh.
Xuyên qua những khe hở nho nhỏ của lớp cây cối, lấp lóe những đường phù văn tỏa ánh sáng nhạt, mang theo cảm giác thần thánh, chen lẫn trong rừng cây có một số phiến đá, hình dạng cổ quái, tỏa ra một loại sát ý kỳ dị.
Biết con rồng mù sẽ tới rất nhanh, Đinh Ninh không buồn ngồi dậy, mà chỉ khẽ nghiêng người, tận lực kích thích tăng tốc độ cắn nuốt của tiểu tằm trong người.
Sinh tử thường chỉ cách nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-vuong-trieu/1644371/quyen-3-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.