Chiêu của Liên Ba bị phá, khí tức trong cơ thể chấn động mãnh liệt, còn bị Triệu Nhất cười nhạo, trong lòng vô cùng phẫn hận.
Bình thường không đấu lại Bạch Sơn Thủy cũng thôi đi, vì tu vi của Bạch Sơn Thủy đã vượt qua Thất Cảnh trung phẩm, nhưng bây giờ đều là Thất Cảnh hạ phẩm, thời gian tu hành cũng không ngắn hơn Triệu Nhất, lại được trui rèn qua bao nhiêu năm chém giết ở Hung Khương, không lẽ bây giờ ngay cả Triệu Nhất cũng không đánh được?
Tình thế bây giờ, Chương Cuồng Đao vốn là người có tu vi kém cỏi nhất, nhưng trong tay có Tích Sơn Kiếm Bàn, lại trở thành nhân vật quan trọng nhất.
Hắn sầm mặt, dồn hết Chân Nguyên còn lại trong người vào trong Phù Binh trong tay.
Oanh một tiếng.
Chân Nguyên hao hết, hắn cũng không khống chế được lực phản chấn của Tích Sơn Kiếm Bàn nữa, cả người rơi vào trong nước, nhưng mười thanh tiểu kiếm đã lại bay ra.
Mười thanh tiểu kiếm mang theo Thiên Địa Nguyên Khí bay lên không trung, không đâm vào Triệu Nhất, mà đâm vào Bạch Sơn Thủy đang đi sau lưng Triệu Nhất.
Mười thanh tiểu kiếm tạo thành kiếm trận lao xuống, như một nhà ngục giam Bạch Sơn Thủy vào trong.
Bạch Sơn Thủy cảm giác được ý định của những thanh tiểu kiếm, nhưng cô không hề có ý ra tay, chỉ lạnh mắt nhìn kiếm trận.
"Tần dùng kiếm Sở, mà không cảm thấy thẹn?"
Triệu Nhất cười to, lúc tiếng cười vang lên, thanh tiểu kiếm màu đen ở trên không trung đã bẻ hướng, đánh qua những thanh tiểu kiếm.
Oanh một tiếng nổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-vuong-trieu/1644344/quyen-2-chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.