Qua lập xuân, thời gian những tông môn tu hành thả viện đều chấm dứt, một thiếu niên mặc áo bào đỏ thêu hình bạch hồ dẫn theo một thiếu niên nữa bay xẹt qua một bức tường cao, trộm chạy ra ngoài.
Một tiếng ho nhẹ vang lên cách đó không xa.
Hai thiếu niên cứng người, không hề có vẻ sợ hãi khi trốn ra ngoài mà bị phát hiện, mà chỉ có vẻ thẹn quá hoá giận mà thôi.
Một giọng nói vang lên: "Biểu đệ, dì nhỏ nói quả không sai, ngươi thường ngày tu hành không hề tập trung."
Sự bực mình trên mặt thiếu niên biến mất, thay vào đó là sự vui mừng.
Hắn quay phắt lại, kêu lên: "Biểu ca, sao ngươi lại tới đây?"
Đứng cách đó không xa là một thiếu niên tuổi cũng xêm xêm với hắn, nét mặt tinh nghịch vui vẻ, hết sức khoan hậu ôn hòa, chính là hoàng tử Phù Tô.
Đại Tần Hoàng Hậu Trịnh Tụ chỉ có một đường muội Trịnh Phi Dạ, gả cho Mạnh Hầu Phủ, thiếu niên mặc áo choàng đỏ thêu hình bạch hồ gọi Phù Tô là biểu ca, nên hắn chính là thế tử Mạnh Hầu Phủ, Mạnh Thất Hải.
Thấy Mạnh Thất Hải vui vẻ, Phù Tô cũng cười: "Mẫu hậu đã cho phép ta ra ngoài chơi, rèn luyện một phen, bên ngoài ta không quen, nên nghĩ ngay tới ngươi, nghe nói ngươi là đệ tử không an phận đệ nhất của Ngư Dương Kiếm Viện, thường xuyên leo tường chạy đi chơi, nên ta tới đây chờ sẵn, xem thử phong thái nhảy tường của ngươi trông như thế nào, không ngờ ngươi lại nhảy ngay tới chỗ ta, thực là ước gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-vuong-trieu/1644333/quyen-2-chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.