Chân ý thì đã có ở trong tâm, nhưng ra như thế nào là tùy ý.
Đinh Ninh suy nghĩ, nên như thế nào đây?
Chu gia lão tổ sốt ruột: "Nếu ngươi thực sự có thể giúp được cho ta, ta nhất định sẽ đáp tạ cho ngươi, ta sẽ lại cách tu hành Hàn Nguyệt luân phiên ngộ được từ góc tranh này cho ngươi biết."
Nét mặt Đinh Ninh vẫn bình thản, nhưng trong lòng lại vô cùng châm biếm.
Hắn không cần nhìn phần bụng nổi gồ lên dưới lớp áo khoác của Chu gia lão tổ thì cũng biết, Chân Nguyên bên trong ngọc cung chỗ đó là cứng như sắt.
"Ta nghĩ vòng tròn Hàn Nguyệt này có lẽ có vấn đề."
Hắn ra vẻ tiếc nuối nhìn Chu gia lão tổ: "Ta cảm thấy bản thân công pháp có vấn đề."
Chu gia lão tổ giật mình, vừa sợ vừa thất vọng.
Lão cố gắng che dấu cảm xúc của mình, bày ra vẻ khiêm tốn, hỏi: "Ngươi cảm nhận được cái gì?"
Đinh Ninh chau mày: "Tại sao lại không phải là một mặt trời mới mọc, mà là một vòng Hàn Nguyệt?"
"Hình ảnh rõ ràng có đậm có nhạt, nếu một vòng Hàn Nguyệt, thì phải trong trẻo nhưng lạnh lùng như đêm đông, mọi cảnh vật phương xa đều phải chìm trong bóng tối, chứ làm sao lại vẫn còn nhìn rõ được đậm nhạt, làm sao vẫn còn nhìn ra được mây trắng hóa thành mưa rơi xuống, làm sao thấy được đá lăn xuống chân núi, hay đuôi cá đập sóng?"
Chu gia lão tổ biến sắc: "Ý của ngươi là, hình ảnh rõ ràng phải là ở giữa ban ngày, nên vẽ vòng Hàn Nguyệt ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-vuong-trieu/1644321/quyen-2-chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.