"Nói đến đạo lý kiếm được gọi là mạng, hai năm qua ở biên cảnh Nguyệt Thị Quốc hỗ trợ quân đội giết giặc, ta đã hiểu được không ít."
Chu Tả Ý lạnh lùng nhìn Đinh Ninh, rút thanh Vô Phong hắc thiết kiếm còn lại: "Một kẻ chưa từng ra khỏi Trường Lăng, chưa từng tham gia một trận chiến giữa bão cát đầy trời như ngươi, lấy tư cách gì đòi giáo huấn ta?"
Đinh Ninh quay sang nhìn hắn: "Hy vọng đánh xong trận chiến này, ngươi vẫn còn cái nhuệ khí đó. Ngươi phải hiểu, không có bại, thì không thể thắng."
Chu Tả Ý nghiêm mặt, khuôn mặt toát ra một tầng hàn quang.
"Đừng hòng dùng lời lẽ bậy bạ để làm loạn lòng ta, cái trò như vậy chỉ có đám giang hồ hiểm ác mới dùng mà thôi."
Hắn hoành kiếm ngang ngực, xuất hết trọc khí ra khỏi cơ thể, lạnh lùng nói: "Bắt đầu đi."
Ánh mắt mọi người theo phản xạ nhìn theo cánh tay vừa hoành kiếm của hắn.
"Đó đâu phải quyết đấu công bằng."
Một giọng nói to hơn hẳn mọi người vang lên.
Người lên tiếng là một thiếu niên thanh tú mặc áo khoác lông cáo đẹp đẽ và quý giá.
"Ngay cả hắn cũng tới!"
Không ít người nhận ra, thiếu niên thanh tú kia được xếp thứ bảy trong danh sách anh tài, thiên tài Tâm Gian Tông Dịch Tâm.
Phụ thân của Dịch Tâm, là một vị đại nhân chức vị rất cao trong Hoằng Dưỡng Thư Viện.
Dịch Tâm được xếp hàng thứ bảy, nhưng không ai thấy có vấn đề gì.
Vì mùa thu năm ngoái, trong một lần thí luyện nào đó ở Tâm Gian Tông, Dịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-vuong-trieu/1644313/quyen-2-chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.