Tiết Vong Hư nhìn Đinh Ninh, cười trấn an.
Ông khẽ ho khan, nhìn máu ở dưới chân, trên tay, và trước ngực Lương Liên, kiêu ngạo khẽ nói: "Luận về tuổi trẻ, luận về khí lực, ta không bằng ngươi, nhưng luận về lĩnh ngộ Kiếm Kinh, thì ta mạnh hơn ngươi, nên cuối cùng ta vẫn thắng."
Lương Liên im lặng.
Đối với hắn, thắng bại không quan trọng bằng vết thương trên người.
Hắn cảm giác được Kiếm Ý của Tiết Vong Hư vẫn còn đang sát phạt trong thân thể hắn, chắc chắn sẽ tạo nên ảnh hưởng và tổn thương rất lớn cho hắn sau này.
Trong lòng hắn bỗng cảm thấy nản chí.
Tuy biết đối phương cũng phải trả giá đắt, không sống được bao lâu, nhưng hắn vẫn cảm thấy rất nản.
Nên hắn chìa tay phải ra.
Mọi người đột nhiên cảm nhận được điều khác thường, cùng ngẩng đầu, nhìn lên bầu trời.
Tuyết trên trời đã tách sang hai bên,chừa ra một lối đi hoàn toàn trong trẻo.
Một sức mạnh đáng sợ, theo lối đi ấy chém xuống ngay giữa Lương Liên và Tiết Vong Hư, Đinh Ninh.
Lớp đất cứng và lạnh lõm xuống, răng rắc nứt ra.
Đường nứt dài hơn mười trượng, thẳng băng, độ nứt từ đầu đến cuối đều bằng nhau, không xê xích chút nào.
Đây là một vết kiếm.
Các Tu Hành Giả có mặt đều sững sờ nhìn theo vết kiếm, theo lối đi bị mở ra giữa trời, nhìn thấy tòa vọng lâu ở phía xa.
Người trong vọng lâu rút cuộc là ai, lại có thể từ xa như vậy, chém ra một kiếm như vậy.
Mặt Lương Liên cứng lại, trầm mặc nhìn vết kiếm, thu tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-vuong-trieu/1644288/quyen-2-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.