Trường Lăng tuyết đã rơi, Quan Trung cũng vừa có tuyết.
Sáng sớm, Quan Trung Kỳ Sơn.
Giữa một cánh đồng rộng lớn, có một thiếu niên đang luyện kiếm.
Kiếm hắn giống kiếm của Tô Tần, cùng có màu tím, nhưng mặt ngoài có một tầng phù văn màu vàng.
"Ầm " một tiếng.
Sau khi hắn chém ra một kiếm, không gian lạnh lẽo bỗng xuất hiện một tia lôi quang màu vàng.
Tia lôi quang chém xuống đất, đất vàng tóe ra, bụi cỏ bốc cháy ngùn ngụt.
Gã thiếu niên xoay người, khuôn mặt anh tuấn vô cùng kiên nghị và khắc nghiệt.
"Kim thúc."
Hắn thu hồi kiếm, nói với một người đàn ông hơi mập giống như thương nhân đang ngồi trên xe bò ở rìa đường , giọng lạnh tanh: "Ta muốn đi Trường Lăng."
Kim thúc thở dài, "Vì Tạ Nhu?"
"Ta không trách Tạ Nhu, tuy cô ấy biết ta với cô ấy vừa gặp đã thương, nhưng chúng ta dù sao cũng không hề có hôn ước." thiếu niên nhìn về phía Trường Lăng, "Vốn chỉ là nghĩ Lôi Tiêu Kiếm Kinh trong nhà mạnh hơn nhiều so với mấy thứ kiếm kinh trong những tu hành chi địa của Trường Lăng, không cần phải tới Trường Lăng tu hành chi địa để học tập, nhưng bây giờ xem ra nghĩ thế đã sai. Trường Lăng không chỉ có bí điển tu hành, còn nữa rất nhiều thứ đặc sắc. Ta muốn tới khiêu chiến tên Đinh Ninh kia, tin rằng chỉ cần đánh bại Đinh Ninh, Tạ Nhu nhất định sẽ hồi tâm chuyển ý."
Người đàn ông trung niên mỉm cười: "Nếu vậy, thì lên đường ngay, nếu không Quan Trung tuyết rơi nhiều, đường càng khó đi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-vuong-trieu/1644272/quyen-2-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.