Trong bầu trời đêm, đã bắt đầu xuất hiện những bông tuyết trắng lốm đốm.
Chiếc xe ngựa lặng lẽ đợi ở bên ngoài sơn môn Bạch Dương Động đã bị tuyết nhuộm trắng màn cửa thùng xe.
Đinh Ninh từ bên trong Bạch Dương Động đi ra.
Hắn không mở dù, cứ thế đến trước đầu xe, thi lễ chào Kinh Ma Tông, vỗ, phủi tuyết trên quần áo cho sạch sẽ, rồi mới xốc màn cửa, chui vào thùng xe.
"Ngươi nhìn yếu quá."
Nhìn Vương Thái Hư choàng áo lông cáo dày cộm, gần như lọt thỏm trong đống lông cáo, Đinh Ninh không nhịn được lên tiếng.
"Đại khái qua hết mùa đông này, đến giữa xuân thì sẽ ổn thôi." Vương Thái Hư mỉm cười, nụ cười của một con hồ ly: "Sao hôm nay lại muốn gặp ta?"
Chiếc xe đã bắt đầu chạy, thùng xe hơi hơi lắc lư. Đinh Ninh rút nệm êm, dựa vào: "Ta nghe nói mấy ngày nay trong thành Trường Lăng xảy ra chuyện lớn."
"Ý ngươi là Bạch Sơn Thủy?" Vương Thái Hư gật đầu: "Đại khái trong Trường Lăng hiện giờ nháo nhào lên rồi. nghe nói hai thừa tướng và Hoàng Hậu đều rất tức giận, nhiều quan viên bị mất chức, lưu vong. Vì Bạch Sơn Thủy vừa đánh vừa ca, ngôn từ ca xướng lại quá mức láo xược, nên phong ba mới dữ dội như vậy."
Đinh Ninh trầm ngâm: "Bạch Sơn Thủy ra tay, chung quanh không có ai cản hắn được hay sao. . . Ngươi có biết chuyện là thế nào không?"
Vương Thái Hư đáp: "Là Trường Lăng Vệ truy tung đồ bị trộm của Hoàng lăng, kết quả lại dẫn tới chỗ Phiền Trác và Bạch Sơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-vuong-trieu/1644270/quyen-2-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.