Khi Ngũ khí được ngưng tụ thành chân khí, và chân khí bắt đầu thấm vào thân thể, một luồng khí tức tươi mát toát ra khỏi cơ thể hắn.
Giống như một đóa lan trong rừng sâu, chậm rãi nở ra.
Lý Đạo Ky đang đứng ngay ở bên ngoài nhà tranh, tuy không biết sự biến đổi trong cơ thể Đinh Trữ, nhưng ông biết tiến cảnh tu hành của hắn rất vững vàng.
Sự vững vàng ấy, giúp ông có cơ sở để chờ mong.
Ông vốn đang ngước nhìn mây bay trên trời, đột nhiên cảm nhận được khí tức tươi mát từ trong nhà tranh tỏa ra, ông hiểu ngay Đinh Trữ làm được cái gì, nét mặt ông hiện lên một nụ cười kích động cực kỳ hiếm thấy.
Hai chân ông hẫng lên khỏi mặt đất, bay thẳng về phía trước.
Thân ảnh ông xuyên qua mây trắng, rơi xuông con đường bên dưới.
Ngày thường ông cũng thường bay như vậy, nhưng lần này nhảy hơi mạnh, hạ xuống từ một độ cao kinh người.
Nên khi rơi xuống tạo nên một tiếng phịch, vang vọng cả sơn cốc.
Làm ai cũng phải chú ý.
Trương Nghi vốn đang định xuống núi, thấy nét mặt khác thường của Lý Đạo Ky, thì nghĩ tới một khả năng, cả người cứng ngắc.
"Lý Đạo Ky sư thúc. . ." Hắn chắp tay làm lễ.
Hắn chưa nói hết câu, Lý Đạo Ky đã gật đầu: "Hắn đã phá cảnh."
"Làm sao có thể. . ." Cả người Trương Nghi run lên bần bật, tuy đã chuẩn bị sẵn tinh thần, nhưng khi nghe được câu này, hắn vẫn vui mừng đến mức suýt chút nữa là rơi xuống khỏi đường núi.
"Thật là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-vuong-trieu/1644240/quyen-1-chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.