Ngô Đồng Lạc rất yên tĩnh, thỉnh thoảng vang lên mấy tiếng chó sủa, quanh quẩn trong đêm.
Đinh Ninh đẩy cửa quán rượu, đi vào, không thắp đèn.
Cảnh vật trong quán vẫn bình thường, không có gì khác lạ, nhưng hắn cau mày, trong lòng cảm thấy lạnh lẽo.
Lúc trước hắn và Trưởng Tôn Thiển Tuyết nói chuyện ở đây, tu hành ở đây, lúc nào cũng có vẻ như không hề phòng bị, đó là bởi vì hắn biết, trừ mấy người đặc biệt, bất kỳ ai đi vào con phố này đều không thể thoát khỏi cảm giác của Trưởng Tôn Thiển Tuyết.
Còn những người đặc biệt kia nếu đã vào đây, dù có phòng bị hay không thì cũng như nhau.
Bây giờ Trưởng Tôn Thiển Tuyết không xuất hiện từ hậu viện, hắn cũng không hề cảm nhận được khí tức của Trưởng Tôn Thiển Tuyết . . . Trưởng Tôn Thiển Tuyết không có ở đây.
Hắn nhất quyết trở về, chính là vì sợ Trưởng Tôn Thiển Tuyết xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Qua nhiều năm, hắn và Trưởng Tôn Thiển Tuyết đã quen sống độc lập, không ai phiền ai.
Tu vi Trưởng Tôn Thiển Tuyết đủ để giết chết hắn vô số lần ngay lập tức, nhưng ở trong Trường Lăng, tu hành giả càng lợi hại càng hay bị giết.
Muốn sống ở Trường Lăng, đi lại ở Trường Lăng, thì phải giống một tờ giấy trắng.
Đinh Ninh xốc rèm vải, đi xuống hậu viện , trong lòng càng lúc càng lạnh.
Trưởng Tôn Thiển Tuyết quả nhiên không có ở trong hậu viện, rốt cuộc cô đã đi đâu ?
Đinh Ninh đứng sững giữa hậu viện rất lâu, rồi đi vào bếp, nhóm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-vuong-trieu/1644222/quyen-1-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.