Mấy tên đệ tử Bạch Dương Động nhanh chóng chạy vào trong hạp cốc.
Thấy mấy tên đệ tử háo hức chạy đi, Nam Cung Thải Thục càng thêm căm tức.
Cô không nhịn được đi tới chỗ Đinh Ninh, nghiêm mặt hung dữ nói: "Rốt cuộc ngươi có biết nội dung thi nhập môn của Bạch Dương Động là gì hay không?"
Đinh Ninh lắc đầu, đáp nhẹ nhàng: "Không biết."
Nam Cung Thải Thục im bặt, giận đến mức tay chân run rẩy.
"Ta biết bây giờ ngươi rất tức giận, ngươi muốn giúp ta nên mới nói những câu kia, không ngờ lại bị ta nói mấy câu là hỏng hết, nhưng ngươi cứ yên tâm, ta chắn chắn sẽ vượt qua được." Đinh Ninh lại nói tiếp.
"Ta thực không hiểu ngươi dựa vào cái gì mà tự tin như thế, thi tuyển với tự tin không liên quan gì với nhau, hơn nữa ngươi cũng phải biết đạo lý thêm một chuyện không bằng bớt đi một chuyện chứ." Nam Cung Thải Thục hít một hơi thật sâu, cố gắng đè nén cơn giận trong lòng.
"Ta chính là muốn thêm một chuyện đó. . ." Đinh Ninh liếc Tô Tần đang đứng cạnh tấm bia, nói khẽ: "Một chuyện chưa chắc giúp ta nhập môn, nhưng dứt khoát có thể làm lung lạc nhân tâm."
Nam Cung Thải Thục giật mình.
Theo ánh mắt Đinh Ninh, cô nhìn thấy hai dáng vẻ hoàn toàn khác biệt của Tô Tần và Trương Nghi.
Một người lạnh như băng, hoàn toàn công chính.
Người còn lại lo lắng không thôi.
Hầu như tất cả đệ tử của Bạch Dương Động đều tụ tập trên đường núi, người nào đứng yên chỗ người đó, nghiêng hẳn về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-vuong-trieu/1644214/quyen-1-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.