Mấy cây dù đen cẩn thận hộ tống cô gái quần trắng đi ra mấy chục bước, lên một chiếc xe ngựa chờ sẵn ở đó.
Cậu nhóc đi ra từ quán dầu vừng bị sụp vẫn nhìn không chớp mắt vào cô ta. Mãi cho đến khi cô gái vén rèm vào xe đi, nó mới nói một câu đầy cảm thán: "Đẹp thật!"
Vị Kiếm sư áo đen ngã ngồi cách nó không xa phía trước lúc này cũng mới hồi phục lại tinh thần, nghĩ đến hàm ý của ba chữ ngắn ngủi của cô gái quần trắng, một cảm giác vui mừng to lớn và xúc động chết lặng ngay lập tức tràn ngập cơ thể y.
"Đẹp?"
Tiếp đó y mới bắt đầu suy nghĩ về lời nói của cậu nhóc sau lưng. Vẻ đẹp của Dạ Ty Thủ không phải bàn nhưng đối với dạng người tu hành kiệt xuất quốc gia khiến người ta chỉ có thể thán phục như cô ta, chỉ dùng "Đẹp" để miêu tả dung mạo thôi cũng đều giống như một kiểu khinh nhờn.
Tiếng vó ngựa vang lên, chiếc xe ngựa chở nũ ty thủ của vương triều Đại Tần liền xuyên vào trong màn mưa bụi, biến mất không còn dấu vết.
Đa số các Kiếm Sư áo đen nhanh chóng lặng lẽ biến mất trên đường phố, giống như khi đến.
Phố xá mơ màng trong mưa bụi rốt cục đã hoàn toàn bừng tỉnh. Càng lúc càng có đông người đi ra cửa nhìn thử xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Thế nhưng chỉ trong thời gian mấy hơi thở, âm thanh kim loạt chà sát mặt đất rầm rập liền che lấp cả tiếng mưa rơi cùng tiếng sấm.
Trong nháy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-vuong-trieu/1644182/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.