Không khí se lạnh trùng kích da thịt xích lõa, nhẹ nhàng mở mắt ra, đã thấy người nọ mang theo một loại ánh mắt thưởng thức, tán thưởng, tinh tế mà nhìn kỹ thân thể xích lõa của mình. Mặc dù Triển Chiêu đã ngầm cho phép Bạch Ngọc Đường, nhưng y vẫn luôn giữ thân trong sạch, làm sao đã có sự từng trải như hiện nay? Nhất thời cả thân thể lại đỏ thêm vài phần, thoáng mang theo bất an mà hơi hơi vặn vẹo thân mình, muốn thoát khỏi sự xấu hổ hiện giờ, nhẹ nhàng kêu gọi như thăm dò: “Ngọc Đường?”
Kiên trì vốn đã không nhiều, tại trong tiếng ‘Ngọc Đường’ như nỉ non này, hoàn toàn biến mất sạch sẽ, dục vọng như thủy triều, lũ lượt mà đến, thở dài một tiếng khàn khàn dường như than thở, dường như ngâm khẽ, “Chiêu… của ta… Chiêu…”
Tự cởi bỏ y sam bản thân, đột nhiên hạ thấp thân xuống, đem bản thân trọng trọng chôn ở trên thân thể khiến người ta lóa mắt thần mê này, để cho da thịt cùng da thịt thân cận, để cho thân thể cùng thân thể tương liên, một tay ôn nhu mà ôm lấy thắt lưng của y, tay kia lại tinh tế vuốt ve bên thắt lưng, chân không an phận, ma sát qua lại trên đôi chân trơn mịn thon dài, cọ sát, giữa lúc y run rẩy, chen vào giữa đôi chân mượt mà thon dài đó.
Cơ da hỏa nhiệt áp sát vào nhau, trọng trọng đè ép, vuốt ve trên thân thể cường kiện rắn chắc kia, khí tức nóng rực của người nọ giữa lúc hô hấp thổi ở trên ngực, chậm rãi khẽ liếm vết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-vu-cuong-long/86201/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.