Cách đó không xa, ánh trăng vàng chiếu rọi ba kẻ Ma Tu kia, đều là ác hình ác trạng, mặt mũi hung tợn, tay cầm đại đao, cùng khiêng con mồi. Ba kẻ chỉ cách chỗ hai người không đủ một trượng, bắt đầu nhóm lửa trại.
Khi lũ Ma Tu đến gần thì Hách Liên Vạn Thành cũng đã vừa kịp vung tay lên, một lớp lụa mỏng màu đen lập ức phủ lên hai người.
Chính là pháp bảo ngân sa giúp che giấu khí tức, giấu kín hành tung.
Nhưng cho dù ngân sa ấy có thể che lấp được hành tích hai người, nhưng cự ly thế này vẫn gần quá.
Lâm Phương Sinh cứ tưởng sẽ tìm được khe hở mà rút lui khỏi nơi này, ai ngờ một điểm trên ngực lại bị một cảm giác nóng ướt đau đớn ập tới, tiếng thét kinh hãi suýt vuột khỏi miệng thì bị chặn lại, ngón tay đặt lên vai sư tôn, hơi thở bắt đầu rối loạn, chỉ nhỏ giọng kêu, “Sư tôn…”
Hách Liên Vạn Thành không đáp lại y, chỉ vừa hôn vừa cắn, nâng một chân y lên, thứ nóng rực đã kề bên bắp đùi, vận sức chờ phát động.
Ba tên Ma Tu kia lại rất ung dung, ngồi vây lấy đống lửa trại, lột da tách xương con mồi, đặt trên lửa mà quay.
Chúng thích ý chuyện phiếm, nói về đại hội đấu võ mười ngày sau, tranh lấy chức Ma tôn.
Một kẻ nói, “Kiếm tu kia quá lắm cũng chỉ là một kẻ phàm nhân, vũ lực lại mạnh như vậy. Ta thấy mười ngày sau thắng bại khó đoán lắm.”
Một Ma Tu khác nói, “Cái tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-tu-lanh-loai-toc-than-phap/3171005/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.