Sơn cốc kia cách Thối Kiếm phong một trăm dặm về phía tây nam, linh khí ít ỏi, cây cối hầu như không có, khắp nơi là những khối nham thạch khô vàng.
Trên vách đá sơn cốc có một sơn động, Hách Liên Vạn Thành đang đứng đó, thấy hai người đang tiến đến liền dẫn bọn họ vào trong.
Trong sơn động tràn ngập kiếm khí, ba vách dày đặc vết đao, là do Hách Liên Vạn Thành dùng kiếm đào ra suốt hai ngày vừa rồi.
Chưa đến một trăm bước đã đến một huyệt động tương đối rộng, đáy tròn, mặt đất là một tảng đá liền khối, trơn nhẵn như ngọc thạch.
Trên mặt đất có phù văn Chu Hồng, chậm rãi chi chuyển, hình thành một đại trận. Sắc đỏ ánh lên mặt đá, châu quang oánh nhuận. Mà giữa vô số linh thạch được khảm trên vách là bao nhiêu tiểu trận tiếp hợp với nhau, thâm ảo khó phân.
Lâm Phương Sinh chỉ nhìn ra Ngũ Hành Tụ Linh kim mộc thủy hỏa thổ trận, còn muốn nhìn kỹ hơn đã bị lực đạo mạnh mẽ từ các trận kia đánh tới, không khỏi lùi về sau hai bước, lồng ngực khí huyết cuồn cuộn.
Chinh Mạc đỡ lấy sư đệ, lại nghe Tư Hoa Quân mỉm cười, “Ngươi đạo hạnh còn thấp, đừng cố nhìn kỹ, sẽ bị thương đến Nguyên Thần.”
Tiếng vừa mới vang lên đã thấy người, Yêu Tu kia đi vào động phủ. Một thân trường bào hoa quý, phi sa chức cẩm, hoa quý ý vị, giống hệt bậc quân vương, khiến động phủ tối tăm này cũng sáng lên mấy phần.
Hách Liên Vạn Thành đã đi vào trong phù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-tu-lanh-loai-toc-than-phap/3170893/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.