Bị coi như nữ tử mà khinh bạc, Lâm Phương Sinh giận tím mặt, không quan tâm bản thân có bị bỏng hay không, nắm lấy cổ tay Yêu Tu gạt ra khỏi vạt áo mình, “Ta sinh ra họ Lâm, Phương Sinh là do sư tôn đặt. Ngươi muốn giết cứ giết, cái tên Lâm phương Sinh này, có chết cũng không chịu nhục.”
Tư Hoa Quân cũng không hề tức giận, ngược lại còn bật cười, “Phương Sinh thì Phương Sinh, cũng chỉ là một cái tên thôi mà, cần gì phải tức giận thế chứ? Có tinh thần như vậy, chi bằng theo ta làm Phương Sinh phương tử, phương tử Phương Sinh?”
Yêu Tu ngôn từ ái muội, khẽ vung tay áo, lập tức có hai thị nữ từ sau đình bước ra, khẽ nhún người hành lễ rồi đi về phía đình viện phía nam. Lâm Phương Sinh còn đang nghi hoặc, chợt cảm thấy bản thân hẫng đi, bị Tư Hoa Quân ôm vào trong lòng, đi ngay sau hai thị nữ.
Lâm Phương Sinh khi còn bé vẫn được sư tôn cùng sư huynh bế vào lòng như thế này, sau này lớn lên lại cho rằng hành vi này không có chút khí khái nam tử nào hết, liền quả quyết cự tuyệt, nay thân bất do kỷ, chỉ có thể nhíu mày ẩn nhẫn, nội tâm lại tràn ngập nôn nóng, chỉ hận bản thân không bằng người, không thể chém Yêu Tu kia thành trăm mảnh.
Trong giây lát đã tới một mảnh đất trải cát dài, không gian trở nên sáng sủa. Trên nền cát trắng tinh có một khối Thủy Tinh khổng lồ, dài rộng ước chừng mười trượng, trong suốt sáng chói, quang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-tu-lanh-loai-toc-than-phap/3170876/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.