101
Nhìn comment của mọi người, tôi thật sự vẫn không hiểu là mình trúng độc hay không trúng độc.
Còn có người nói Nguyên Quy Nhất phải hôn nhẹ mới có thể giải độc là cái quỷ gì, đừng có chạy chứ.
102
Nhưng mà xảy ra một chuyện càng lúng túng hơn.
Tôi và Nguyên Quy Nhất đang ngồi ở phòng khách, tôi ngồi trên ghế, anh ta bôi thuốc lên chân tôi.
Chẳng ai nghĩ đến khi đó người nhà Nguyên Quy Nhất bỗng nhiên trở về.
103
Một nhà Nguyên Quy Nhất xuất hiện ở cửa.
Tôi: “…”
Nguyên Quy Nhất: “…”
104
Khi đó tư thế của hai người bọn tôi tương đối lạ, tôi ngồi trên ghế, nhấc một cái chân lên, Nguyên QUy Nhất quỳ một chân trên đất.
Chính ra nói là kỳ quái cũng không biết là kỳ quái ở chỗ nào.
Nói chung.
Tôi cảm thấy rất lúng túng !
105
– Quy Nhất…? Một cô gái mở miệng hỏi.
Nguyên Quy Nhất mặt không thay đổi tiếp tục giúp tôi xức thuốc, sau đó đứng lên chào :
– Cha mẹ, chị, mọi người đã về.
106
Có thể là độc tính của vỏ sò đã triệt để ăn mòn tôi, tôi tẩu hỏa nhập ma.
Thế nhưng lúc đó tôi vẫn còn bị vị chị gái cao hơn một mét chín của Nguyên Quy Nhất làm sợ hãi.
Nói chung, lúc đó tôi vộ vàng đứng dậy, cũng chào :
– Ba, mẹ, chị !
…
Xin lỗi, lần thứ hai nhắc lại chuyện này, tui vẫn thấy mắc cỡ sao đó.
107
Vẻ mặt của mọi người cũng thực vi diệu.
Ngoại trừ Nguyên Quy Nhất và cha của Nguyên Quy Nhất.
Nguyên Quy Nhất lớn lên rất giống ba của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-tu-cung-phong-cua-toi/4183094/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.