021
Sau quốc khánh, khí trời lạnh rất nhanh.
Sau khi ăn hết hai hòm mực khô sợi nhà làm, tôi và Tiền Chân Đạc hơi xấu hổ chút.
– Hay là chúng ta mời Nguyên Quy Nhất ăn cơm đi – tôi đề nghị.
Nguyên Quy Nhất mỗi ngày đều ăn cơm ở căng tin trường học, chưa từng đi ăn tiệm ở ngoài với chúng tôi bao giờ.
Tuy nhà Tiền Chân Đạc có rất nhiều tiền thế nhưng cũng cảm thấy ăn không hai hòm mực của người ta như thế cũng không tốt lắm, vì vậy đồng ý đề nghị này.
Cậu ta đi trưng cầu ý kiến của Nguyên Quy Nhất.
Nguyên Quy Nhất đang làm bài tập.
Tiền Chân Đạc đi tới hỏi :
– Nguyên Quy Nhất này, ngày hôm nay tôi mời khách, chúng ta ra ngoài ăn đi.
Nguyên Quy Nhất cũng không ngẩng đầu lên.
Anh ta căn bản không để ý Tiền Chân Đạc.
Tôi liền vội vàng nói :
– Nguyên Quy Nhất rất chăm chú, hay là đợi anh ta làm xong rồi hãy nói.
Tiền Chân Đạc có chút oan ức, cậu ta kéo tôi sang một bên, hỏi :
– Tiều Dung nha, tại sao cậu nói chuyện thì anh ta sẽ để ý đến cậu ? 022
Vấn đề này cậu hỏi tôi tôi biết hỏi ai ?
Nhưng nghĩ lại.
Từ khi tôi còn bé, đặc biệt dễ dàng thân cận với động vật nhỏ, mèo yêu chó tinh đều rất thích chơi cùng với tôi.
Khả năng cũng quan hệ đến việc này đi.
023
Nhưng mà Nguyên Quy Nhất là con người mà, cũng không phải yêu tu !
Hơn nữa anh ta chẳng có chỗ nào giống đám mèo chó thành tinh đáng yêu kia hết.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-tu-cung-phong-cua-toi/4183083/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.