Chương trước
Chương sau
Cách đó mấy trượng, Mặc Vân Khởi rơi xuống mặt đất, nhưng hắn nhanh chóng đứng lên, tức giận chỉ vào Bạch Trạch, nói:

- Đơn đấu!

Bạch Trạch lại xông ra ngoài.

Rất nhanh, hai người đánh nhau!

Trước đá lớn, Diệp Huyền lắc đầu cười một tiếng, nói:

- Cũng tốt, có cái gì mọi người cùng nhau gánh, gánh không được, mọi người cùng nhau chết!

Nói xong, hắn cầm hồ lô rượu lên uống vài ngụm.

Nhìn thấy cảnh này, Mặc Vân Khởi cùng Bạch Trạch cách đó không xa đột nhiên ngừng lại, hai người nhìn thoáng qua Diệp Huyền, Diệp Huyền đỏ mặt, không chỉ như thế, kiếm bên hông hắn lại rung động!

- Chạy!

Mặc Vân Khởi xoay người chạy, tốc độ của hắn rất nhanh, giống như cơn gió mạnh quét qua nơi này.

Bạch Trạch do dự một chút, hắn cũng xoay người chạy!

Đánh không lại Diệp thổ phỉ!

Tranh thủ thời gian chạy!

Tại chỗ, Diệp Huyền đứng lên, sau đó hắn chậm rãi chạy về phương xa, bước đi chệch choạc... . . Linh Tú kiếm bên cạnh hắn bay tới bay lui giống như uống say!

Hôm sau.

Túy Tiên lâu Cửu lâu chủ đi tới Thương Lan học viện, Thương Lan học viện lúc này đã thành lập 16 ngôi đại điện, mặc kệ là quy mô hay cái khác, nó đã tốt hơn trước rất nhiều! Thương Lan học viện trước kia căn bản không tính là học viện, quy mô hiện tại mới chính thức xem như học viện!

Thương Lan điện.

Hiện tại Thương Lan điện, quy mô chỉnh thể đã lớn hơn trước vài lần, bên trong trang trí không phải xa hoa, nhưng lại hết sức độc đáo.

Trong điện, Diệp Huyền đi đến trước mặt Cửu lâu chủ ôm quyền, nói:

- Tiền bối mời ngồi!

Cửu lâu chủ cười nói:

- Ngồi thì không cần. Hôm nay đến đây là mang đồ cho tiểu hữu!

Nói xong, hắn lấy ra một tấm thẻ màu vàng đưa cho Diệp Huyền.

Diệp Huyền tiếp nhận Kim tạp, sau đó nhìn về phía Cửu lâu chủ, Cửu lâu chủ cười nói:

- Tiểu hữu đoán xem bên trong có bao nhiêu!

Diệp Huyền lắc đầu.

Cửu lâu chủ cười ha ha một tiếng, nói:

- ba ức sáu ngàn vạn kim tệ!

Nghe vậy, tay Diệp Huyền khẽ run lên!

Ba ức sáu ngàn vạn kim tệ!

Cửu lâu chủ cười nói:

- Tiểu hữu, ngươi cảm thấy rất nhiều sao?

Diệp Huyền nghiêm túc gật gật đầu.

Cửu lâu chủ lắc đầu, nói:

- Ngươi sai!

Diệp Huyền nhìn Cửu lâu chủ, nói:

- Vì sao?

Cửu lâu chủ cười khổ, nói:

- Ngươi cũng đã biết, sau khi đạt đến Thông U cảnh, mỗi một lần tăng lên cần tiêu tốn bao nhiêu kim tệ? Đó là con số cực lớn! Tu luyện, kỳ thật chính là đốt tiền. Một cường giả Thông U cảnh mong muốn tăng lên, hắn ít nhất phải chuẩn bị hai ức kim tệ để mua tài nguyên tu luyện, số tiền này, còn không bao gồm một chút linh khí và võ kỹ cùng công pháp... Tới Vạn Pháp cảnh, vậy cần tiền tài càng khủng bố, sợ rằng một quốc gia nhỏ cũng không nuôi nổi!

Nói đến đây, hắn lắc đầu, nói:

- Nếu ta không phải thu hoạch được lệnh sư tương trợ, ta đời này không thể tiến thêm một bước. Rất nhiều người, không phải không có thiên phú, không phải không đủ cố gắng, mà là không có tiền...

Diệp Huyền gật đầu, nói:

- Thụ giáo!

Cửu lâu chủ gật đầu, nói:

- Tu luyện là đốt tiền, đối với ngươi mà nói, ngươi bây cần dùng tiền rất nhiều. Đặc biệt là kiếm tu các ngươi, đủ loại tài nguyên tu luyện đều cần, đến lúc đó ngươi sẽ cảm thấy mình rất nghèo!

Diệp Huyền mỉm cười, nói:

- Đến lúc đó có khả năng còn phải tìm quý lâu mượn ít tiền!

Cửu lâu chủ cười ha ha một tiếng, nói:

- Không có vấn đề, chỉ cần tiểu hữu mở miệng, lão phu sẽ dùng hết khả năng!

Diệp Huyền cũng nở nụ cười.

Lúc này, Cửu lâu chủ đột nhiên nghiêm túc nói:

- Tiểu hữu, ngươi có khả năng phải cẩn thận một chút!

- Hả?

Diệp Huyền không hiểu.

Cửu lâu chủ trầm giọng nói:

- Ta đã nhận được tin tức bên tổng bộ, bên kia, Ám giới cùng Thương Mộc học viện sẽ không từ bỏ ý đồ.

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Một vị Kiếm tiên, cũng trấn không được bọn họ?

Cửu lâu chủ lắc đầu, nói:

- Trấn được! Thế nhưng, trấn không được Trung Thổ Thần Châu bên kia!

Nói đến đây, hắn dừng một chút, lại nói:

- Lâu chủ tại Thanh Châu Túy Tiên lâu truyền tin cho ta, nói Ám giới và Thương Mộc học viện có khả năng động tĩnh lớn, lệnh sư cần phải cẩn thận mới tốt!

Kiếm tiên rất mạnh, rất hiếm hoi, nhưng không phải vô địch!

Diệp Huyền nghiêm túc gật đầu, nói:

- Đa tạ tiền bối nhắc nhở. Còn nữa, xin tiền bối và quý lâu hỗ trợ tìm hiểu một phen, có bất cứ tin tức gì, mời thông tri cho ta biết!

Cửu lâu chủ gật đầu, nói:

- Tự nhiên, Túy Tiên lâu chúng ta vẫn luôn quan sát việc này. Còn nữa, tiểu hữu tốt nhất nhắc nhở lệnh sư một chút, bảo nàng cần phải phòng bị, bởi vì những người kia có thể sẽ không quang minh chính đại tới! Bọn họ, khẳng định sẽ bố trí âm mưu! Đặc biệt là Ám giới, đám gia hoả này đều là sát thủ, tuyệt đối không thể tới ngoài sáng!

Diệp Huyền gật đầu, nói:

- Hiểu rõ.

Cửu lâu chủ khẽ gật đầu, nói:

- Tiểu hữu bảo trọng. Còn nữa, phía trên bàn giao, nếu như lệnh sư cần tương trợ, chỉ cần nói một câu, Túy Tiên lâu ta nguyện ý điều động cường giả phía trên Vạn Pháp cảnh từ Trung Thổ Thần Châu chạy đến.

Lôi kéo!

Lần này, không đơn thuần là lôi kéo Diệp Huyền, mà là lôi kéo Kiếm tiên sau lưng Diệp Huyền!

Cao tầng Túy Tiên lâu không ngốc, một vị Kiếm tiên, cùng một vị thiếu niên tương lai có thể trở thành Kiếm tiên, bọn họ khẳng định sẽ lôi kéo!

Hơn nữa cần phải đánh đổi khá nhiều!

Diệp Huyền ôm quyền lần nữa, nói:

- Đa tạ quý lâu, nhưng mà, ta không làm chủ được, ta phải trưng cầu ý kiến sư phụ của ta trước!

Cửu lâu chủ cười nói:

- Hiểu rõ!

Hắn tự nhiên biết, Kiếm tiên không thích nợ nhân tình, nếu như không có sư tôn Diệp Huyền đồng ý, bọn họ cũng không dám tự tiện làm chủ.

Một lát sau, Cửu lâu chủ rời đi.

Trong Thương Lan điện, chỉ còn một mình Diệp Huyền!

Diệp Huyền xoay người lại đi vào rừng trúc sau núi, hắn xếp bằng ngồi dưới đất, sau đó tiến vào tầng thứ nhất Giới Ngục tháp.

Hắn ngẩng đầu nhìn lên mái nhà, sau đó trầm giọng nói:

- Tiền bối, có người muốn tới đánh ngươi, đối với việc này, ngươi thấy thế nào?

Hắn khẳng định đã hoảng hốt, bên kia biết rõ nơi này có một vị Kiếm tiên, vẫn muốn tới nhằm vào, người tới, khẳng định là người cấp độ cao hơn đám người Kỷ lão đầu!

Loại người này, bốn người bọn họ hiện tại đánh không lại!

Chờ nửa ngày, không có trả lời!

Diệp Huyền cười khổ, nói:

- Tiền bối, lần này có khả năng có rất nhiều người vô cùng vô cùng lợi hại tới đánh ngươi, ngươi không hoảng hốt sao?

Lúc này, đột nhiên lầu hai có tấm giấy màu trắng bay tới.

Kiếm ý của Diệp Huyền phóng xuất ra, thông qua kiếm ý cảm giác, hắn cảm nhận có đồ vật trên giấy.

Trên giấy đều là dấu móng vuốt!

Móng vuốt dày đặc!

Diệp Huyền mặt đen lại, nói:

- Ngươi có ý tứ gì?

Ba!

Lúc này, Diệp Huyền không có dấu hiệu nào bay ra ngoài, cuối cùng hắn đập vào tảng đá cách tháp không xa.

Diệp Huyền bò lên, trên mặt còn có dấu móng vuốt.

Mà lúc này, tầng thứ hai lại có trang giấy bay ra, phía trên vẫn là dấu móng vuốt chằng chịt.

Gương mặt Diệp Huyền co giật, nói:

- Đại thần, ta thật xem không hiểu, ta...

Ba!

Diệp Huyền lại bị đánh bay ra ngoài... . .

Một lát sau, Diệp Huyền bò dậy, hắn mới vừa dậy, lại có trang giấy bay tới, vẫn là nhiều móng vuốt!

Diệp Huyền tức giận nói:

- Khốn kiếp, người nào xem hiểu chứ? Ngươi không thể viết mấy chữ sao? Móng vuốt móng vuốt, người nào có thể xem hiểu đồ chơi này, ngươi...

Ba!

Diệp Huyền lại bay ra ngoài...

- Đại thần, đừng đùa...

...

----------------

Phóng tác: Hắc Ám Chi Linh
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.