Chương trước
Chương sau
Đúng lúc này, thanh kiếm màu xanh lá lại xuất hiện giữa chân mày Lý Huyền Thương, ngay sau đó, nữ tử váy trắng nói:

- Không phải ngươi muốn tìm ta hay sao?

Lý Huyền Thương nhìn chằm chằm nữ tử váy trắng, hắn đột nhiên cười dữ tợn một tiếng, nói:

- Sĩ có thể sát, không thể...

Đúng lúc này, thanh kiếm màu xanh lá rung động.

Ông!

Theo tiếng kiếm ngâm vang lên, thân thể Lý Huyền Thương ngã xuống, thế nhưng, linh hồn của hắn lại nhìn chằm chằm vào thanh kiếm màu xanh!

Linh hồn Lý Huyền Thương dùng ánh mắt khó tin nhìn nữ tử váy trắng, nói:

- Không, không, hồn phách tách rời thân thể... Ngươi, ngươi làm sao có thể làm...

Đúng lúc này, nữ tử váy trắng lại nói:

- Nếu không chết, ngươi đứng lên học chiêu mới!

Vừa dứt lời, Diệp Huyền nằm trên mặt đất đột nhiên co giật, rất nhanh, hắn bò dậy, mặc dù toàn thân hắn bị tổn thương vô cùng thê thảm, nhưng hắn vẫn bò dậy!

Sau khi hắn đứng lên, đầu tiên đi tới bên cạnh Mặc Vân Khởi, hắn đá đá Mặc Vân Khởi, nói:

- Đừng giả chết. Mau dậy đi!

Mặc Vân Khởi mở to mắt nhìn Diệp Huyền, nói:

- Ngươi, tại sao ngươi biết ta không chết.....

Vừa dứt lời, trong miệng hắn đã chảy máu tươi.

Diệp Huyền lãm đạm nói:

- Ngươi vừa đánh rắm thúi lắm!

Mặc Vân Khởi: “...”

Diệp Huyền lại đi tới trước mặt Bạch Trạch cùng với Kỷ An Chi, hai người đều chưa chết, nhưng cũng gần. Rõ ràng, Lý Huyền Thương lúc trước muốn hành hạ bọn họ, bởi vậy, cũng không có lựa chọn hạ tử thủ!

Diệp Huyền đổ ra hai viên Kim Sang đan cho hai người ăn vào.

Bạch Trạch nhìn Diệp Huyền, nói:

- Ta muốn mạnh hơn!

Diệp Huyền gật đầu, nói:

- Trước mặc quần vào!

Vừa rồi Bạch Trạch chà xát mặt đất bay đi, bởi vậy, quần đã rách tung toé, phải nói, đã không còn quần. Cho nên hiện tại đã bại lộ xuân quang!

Bạch Trạch:”...”

Diệp Huyền đi đến trước mặt Kỷ An Chi, Kỷ An Chi nhìn Diệp Huyền, không nói gì.

Diệp Huyền vỗ vỗ bả vai Kỷ An Chi, sau đó quay người đi tới cách đó không xa, hắn thi lễ với nữ tử váy trắng.

Chân trời, nữ tử váy trắng lãm đạm nói:

- Cảm giác bị khi dễ như thế nào?

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Khó chịu!

Nữ tử váy trắng bình tĩnh nói:

- Sau này ngươi sẽ còn bị khi dễ. Nhớ kỹ một câu, nếu tính tình lớn hơn thực lực, đó chính là đồ đần độn. Ngươi muốn cuồng ngạo, có thể, nhưng phải giống như ta, muốn chém ai thì chém...
Nói xong, chuôi kiếm màu xanh lá đột nhiên chém về phương xa.

Xùy!

Cách đó không xa, đầu của một tên sát thủ Ám giới bay lên cao.

Diệp Huyền:”...”

Nữ tử váy trắng lãm đạm nói:

- Hả giận chưa?

Diệp Huyền gật đầu.

Nữ tử váy trắng nói:

- Ngươi còn không có thực lực như vậy.

Diệp Huyền im lặng một lát, sau đó nói:

- Ta còn trẻ!

- Tuổi trẻ?

Nữ tử váy trắng lạnh lùng nói:

- Khi ta ở tuổi của ngươi, đã giết vô địch thủ khắp cửu thiên thập địa!

Diệp Huyền: “...”

Nữ tử váy trắng lại nói:

- Thôi được, người ưu tú như ta, sợ rằng chư thiên vạn giới sẽ không xuất hiện người thứ hai.

Gương mặt Diệp Huyền đen lại...

Lúc này, tay phải của nữ tử váy trắng vẫy nhẹ, thanh kiếm màu xanh lá trực tiếp dừng trước linh hồn Lý Huyền Thương, nói:

- Chiêu kiếm kỹ này tên một kiếm định hồn, tên như ý nghĩa, đặc biệt nhằm vào linh hồn, nếu như đối phương là linh hồn thể, uy lực một kiếm của ngươi sẽ gia tăng mấy lần, không có linh hồn cũng có thể, một kiếm đánh linh hồn của hắn tách rời, người trên thế gian, rất nhiều người đều là thân thể cường hãn, linh hồn suy yếu, một kiếm định hồn, xuất kiếm nhắm vào nhược điểm này. Kiếm của ngươi vừa xuất, cái gì yêu ma quỷ túy linh hồn đều hóa thành vô hình.

Diệp Huyền vội vàng gật đầu, nói:

- Thật tốt, ta học!

Nữ tử váy trắng khẽ gật đầu, nói:

- Kiếm kỹ này cũng là một loại tín niệm Kiếm đạo, tín niệm đến mức nào, chính ngươi ngộ, ngộ ra được, là bản lãnh của ngươi, ngộ không ra... Vậy ngươi cũng phải ngộ cho ta, đừng để ta mất mặt!

Diệp Huyền: “...”

Lúc này, tay ngọc của nữ tử váy trắng vẫy nhẹ một cái.

Xùy!

Thanh kiếm đâm thủng linh hồn Lý Huyền Thương, trong khoảnh khắc, Lý Huyền Thương đã hoàn toàn biến mất khỏi thế gian.

Nhìn thấy cảnh này, Cửu lâu chủ cùng Khương Càng Thiên cách đó không xa cảm giác thân thể lạnh buốt.

Giết người như giết gà!

Đây chính là cường giả Vạn Pháp cảnh đấy!

Cứ giết như vậy...

Lúc này, thanh kiếm màu xanh lá đi tới trước đỉnh đầu Cửu lâu chủ cùng Khương Càng Thiên.

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt hai người thay đổi, lúc này, Diệp Huyền vội vàng nói:

- Sư...

Lúc này, nữ tử thần bí lãm đạm nói:

- Yên tâm, cũng không phải muốn giết bọn họ.

Nghe vậy, Cửu lâu chủ cùng Khương Càng Thiên liền thở dài một hơi.

Lúc này, nữ tử thần bí lại nói:

- Nếu không có hai người các ngươi, sợ rằng hắn không sống nổi... Cũng được.

Vừa dứt lời, nàng bấm tay điểm một cái, hai sợi kiếm quang đột nhiên đi vào trong cơ thể hai người.

Thân thể hai người run lên kịch liệt.

Lúc này, nữ tử thần bí đột nhiên nói:

- Hai sợi kiếm quang này có thể trừ đi tất cả trọc khí trong người các ngươi, nhiều nhất một năm, hai người các ngươi có thể nâng cao một bước!

Nghe vậy, hai người trực tiếp ngây người, sau một khắc, hai người quỳ xuống, nói:

- Đa, đa tạ!

Hai người đang run rẩy!

Vào lúc này, một cỗ khí tức cường đại từ chân trời xa xôi bay tới, rất nhanh, một tên lão giả áo bào đen xuất hiện trong tầm mắt mọi người.

Rất nhanh, lão giả áo bào đen xuất hiện ở giữa sân, hắn nhìn thoáng qua thi thể lão giả Đại Vân Thương Mộc học viện trên mặt đất, khi thấy lão giả đã bị phanh thây, sắc mặt của hắn lạnh như băng, rất nhanh, hắn quay đầu nhìn nữ tử váy trắng cách đó không xa, gằn giọng nói:

- Ai cho ngươi gan chó, dám giết người của Đại Vân Thương Mộc học viện?

Vẻ mặt Cửu lâu chủ và Khương Càng Thiên cực kỳ cổ quái.

Yên lặng một chớp mắt, nữ tử váy trắng đột nhiên nói:

- Nhìn ta không giống cao thủ sao?

Mọi người: “...”

Nghe thấy lời của nữ tử váy trắng, gương mặt Diệp Huyền biến thành màu đen.

Tại sao không gặp một thời gian, tỷ tỷ thần bí này trở nên có chút... Chọc cười rồi?

Đổi người khác rồi sao?

Cách đó không xa, Cửu lâu chủ và Khương Càng Thiên nhìn lão giả áo bào đen vừa tới, vẻ mặt cực kỳ cổ quái!

Lão đầu này ăn thuốc kích thích hay sao?

Nhưng vừa nghĩ tới đây, bọn họ đã bình thường trở lại.

Đại Vân đế quốc Thương Mộc học viện, tại Thanh Châu này, bọn họ chính là thế lực đỉnh cấp! Mà đặt ở trong Khương quốc, vậy thì không phải là đỉnh cấp, mà là thế lực siêu nhiên. Tại Khương quốc này, mũi của bọn họ có thể vểnh lên trời.

Bởi vì sâu trong lòng bọn họ vô cùng xem thường Khương quốc, người ở loại địa phương này, có mạnh cũng mạnh đến đâu cơ chứ?

Nhưng rất nhanh, lão giả áo bào đen phát hiện không đúng.

Là không đúng ở chỗ nào?

Bởi vì hắn phát hiện, trên mặt đất có nhiều thi thể!

Mà những thi thể này đều là cường giả Vạn Pháp cảnh!

Không thích hợp!

- -------------

Phóng tác: Hắc Ám Chi Linh

Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.