Chương trước
Chương sau
Nữ tử thần bí nói:

- Tháp này đã bị tổn thương nghiêm trọng, chín đạo Đạo tắc đã tản mát khắp Thanh Thương giới này, các tầng phong ấn vì thế mà bị nới lỏng, ngươi đúng là đủ may mắn, trước khi ngươi tới, tên Kiếm tu này đã chết, nếu không, chỉ sợ hiện ngươi đã biến thành một bộ thi thể.

Diệp Huyền: “…”

Nữ tử thần bí lại nói:

- Ta biết giờ ngươi đang rất nghi hoặc về sự tồn tại của tòa tháp này, có điều, có nói thì ngươi cũng không hiểu. Cho nên ngươi chỉ cần biết, tháp này có mười hai tầng, mỗi tầng đều giam cầm một số tồn tại đứng trên đỉnh thế giới, có người, có linh, có yêu, thậm chí còn có cả một cái Thiên Đạo chi hồn của một thế giới…. Tháp này đã từng có thể trấn áp bọn hắn, thế nhưng tới hiện tại, phong ấn đã bị nới lỏng, đã sắp không trấn áp được nữa.

Nói tới đây, nàng hơi dừng lại, lại nói tiếp:

- Điều ngươi cần làm, chính là tìm những Đạo tắc bị tản mất, tới gia cố tháp này, đương nhiên, ngươi cũng có thể lựa chọn thả bọn hắn rời đi.

- Thả bọn hắn rời đi?

Diệp Huyền ngây người, sau đó nói:

- Như vậy sẽ thế nào?

Nữ tử thần bí nói:

- Sẽ có hai loại kết quả, thứ nhất, bọn hắn giết ngươi, đoạt tháp. Thứ hai, ngươi áp chế được bọn hắn, bọn hắn sẽ vì ngươi mà làm việc. Đương nhiên, dùng thực lực hiện tại của ngươi, tỷ lệ để bọn hắn chơi chết ngươi đạt tới trăm phần trăm.

Diệp Huyền cười khổ, là phúc cũng là họa a!

Dường như nghĩ tới cái gì đó, Diệp Huyền lại vội hỏi:

- Tiền bối cũng bị giam ở đây sao?

Nữ tử thần bí:

- Không phải!

Diệp Huyền truy vấn:

- Vậy là?

Nữ tử thần bí:

- Ngươi hỏi quá nhiều.

Diệp Huyền: “…”

Nữ tử thần bí nói:

- Hiện ngươi chính là Giới Ngục tháp chi chủ, mỗi khi ngươi tìm được một đạo Đạo tắc, thực lực ngươi cũng sẽ theo đó mà tăng vọt, mà khả năng khống chế tháp này, cũng sẽ được tăng lớn, neus ngươi có thể tìm được một đạo Đạo tắc, ngươi có thể chưởng khống tầng thứ nhất, ngày sau đối địch với người, chỉ cần kẻ địch không mạnh hơn ngươi quá nhiều, ngươi có thể sử dụng Giới Ngục tháp thu đối phương vào trong. Nhưng hiện thì một đạo Đạo tắc cũng không có, tháp này hoàn toàn không có tác dụng, không chỉ mất tác dụng, mà mỗi tầng phong ấn đều đang nới lỏng, một khi tháp này triệt để tan vỡ, những tồn tại bị giam cầm trong đó thoát được ra ngoài, giới này của các ngươi, chết chắ. Mà ngươi, chính là kẻ chết đầu tiên.

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Tiền bối, ngươi muốn ta cứu vớt thiên hạ thương sinh sao?

Nữ tử thần bí nói:

- Thứ ngươi cần cứu là chính bản thân ngươi, người bị giam trên tầng hai cũng không phải kẻ lương thiện gì, nếu như tính không sai, nhiều nhất còn một năm nữa thì phong ấn tầng hai sẽ hoàn toàn biến mất, khi đó, ngươi chỉ có thể vĩnh biệt thế giới tươi đẹp này thôi a.

Diệp Huyền chấn động, thi lễ với hư không:

- Còn xin tiền bối dạy ta phương pháp tu luyện không cần đan điền.

Nữ tử thần bí nói:

- Đương nhiên là có thể, ngươi lấy kiếm làm đan điền, đi trên con đường Kiếm đạo. Lấy Kiếm làm đan, kiếm càng tốt, cũng có nghĩa là đan điền càng tốt, không chỉ như thế, ngươi khác luyện khí ngươi luyện kiếm, sau này việc tu luyện, không cần ngồi xuống thổ nạp, chỉ cần tìm Kiếm tốt tới hấp thu là được, kiếm càng tốt, tu vi càng tiến nhanh, giai đoạn đầu luyện tới tiểu thành, thân thể của ngươi sẽ trở thành Kiếm thể, khi đó, ngươi liền miễn dịch với kiếm. Thậm chí không chỉ là miễn dịch, mà là ngươi vừa xuất hiện, liền có thể khiến vạn kiếm thần phục.

Vạn Kiếm Thần Phục!

Diệp Huyền nghe mà nhiệt huyết sôi trào, hắn đã có chút không thể đợi thêm được nữa.

Lúc này, nữ tử thần bí lại nói:

- Trước khi ngươi vào đây, có thấy ba thanh kiếm cắm trên đỉnh tháp không?

Diệp Huyền gật đầu:

- Ta thấy.

Nữ tử thần bí nói:

- Ba thanh kiếm kia, đại biểu cho ba loại Kiếm đạo cực hạn trong thiên địa, nếu ngươi có thể thu chúng vào cơ thể, dùng chúng nó làm đan điền, đồng thời hấp thu chúng nó, thực lực của ngươi sẽ đạt tới một độ cao chưa từng có.

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó nói:

- Ta thấy dường như ba thanh kiếm kia đang trấn áp tháp này, nếu ta hấp thu chúng nó, sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?

- Thế nào?

Nữ tử thần bí trả lời rất nhanh:

- Sẽ không có bất cứ chuyện gì xảy ra hết, tin tưởng ta, ta sẽ bảo hộ ngươi.

Diệp Huyền có chút hoài nghi, nhưng hắn biết, hiện hắn không có lựa chọn khác, chỉ có thể chọn cách tin tưởng.

Nữ tử thần bí nói:

- Ngươi thấy thanh kiếm trước mặt ngươi chứ?

Diệp Huyền nhìn về chỗ cách đó không xa, bên cạnh bộ xương có một thanh kiếm, kiếm dài ba thước, rộng chừng ngón tay, toàn thân màu bạc, nhìn hết sức đẹp mắt. Mà trên thân kiếm, còn khắc hai chữ nhỏ: Linh Tiêu!

Linh Tiêu kiếm!

Nữ tử thần bí nói:

- Kiếm này đã bị giam cầm ở đây một ngàn hai trăm năm, linh lực gần như đã mất mất chín phần, vừa hay lại thích hợp cho ngươi sử dụng, ta truyền cho ngươi một bộ công pháp, ngươi dựa theo phương pháp trên này mà thu kiếm vào trong cơ thể. Ngươi giờ đã đạt tới Ngũ phẩm Bất Tức cảnh đỉnh phong, nếu như thành công, hẳn là có thể đạt tới Lục phẩm Khí Biến cảnh.

Diệp Huyền nghe được ý trong lời nữ tử thần bí, lập tức vội hỏi:

- Còn có khả năng thất bại sao?

Nữ tử thần bí nói:

- Có thể sẽ thất bại!

Diệp Huyền ngây cả người:

- Tiền bối, người đừng nói là, con đường này trước giờ chưa từng có người đi qua a!

Nữ tử thần bí trầm mặc một hồi, sau đó nói:

- Đúng là chưa từng có người đi qua, ngươi là người đầu tiên, nếu như người thành công, như vậy chúc mừng ngươi, ngươi chính là tồn tại cổ kim chưa từng có.

Diệp Huyền cứng đờ, sau một hồi mới cười khổ:

- Tiền bối, nếu như thất bại, vậy sẽ thế nào?

Nữ tử thần bí nói:

- Kiếm phá thể, khả năng, không, là chắc chắn… chết!

Diệp Huyền: “…”

Nữ tử thần bí nói:

- Hiện đan điền ngươi đã nát, vốn đã là cảnh sống không bằng chết, còn nghĩ nhiều như vậy làm gì? Liều là được.

Nghe vậy, Diệp Huyền nghiêm mặt lại, cũng đúng, đan điền hắn đã nát, đã là tuyệt cảnh không đường, giờ không liều, như vậy hắn không có bất cứ hy vọng, mà muội muội Diệp Linh cũng mất đi đường sống!

Nhất định phải liều!

Diệp Huyền nhẹ gật đầu:

- Tới đi!

Thanh âm hắn vừa dứt, một đạo bạch quang đột nhiên bắn vào giữa mi tâm, rất nhanh, từng đạo tin tức như thủy triều tràn vào não hải.

Vô Địch Kiếm Thể quyết!

“Dùng thần làm kiếm, lấy kiếm làm đan, dùng đan thôn vạn kiếm, dùng vạn kiếm dưỡng thể, sinh sinh bất tức…”

Sau một hồi, một đạo bạch quang bắn tới thanh kiếm cách Diệp Huyền không xa kia, trường kiếm khẽ run lên, sau đó liền hóa thành một Đạo kiếm quang, trực tiếp chui vào cơ thể Diệp Huyền.

- A…

Trong nháy mắt, hai mắt Diệp Huyền trợn lên, ngũ quan vặn vẹo.

Đau!

Đau tới không muốn sống!

Giờ khắc này, Diệp Huyền như thấy toàn thân như bị từng lưỡi dao cắt chém!

Lúc này, thanh âm nữ tử thần bí lại vang lên:

- Kiếm nhập thể ngươi, ngươi nhất định phải chịu được đau đớn mà nó mang tới, nếu không chịu nổi, ngươi không thể lấy kiếm làm đan! Không chỉ như thế, còn có thể mất mạng!

Diệp Huyền cắn răng, toàn thân kịch liệt run rẩy.

Không thành công thì thành nhân!

Thời gian từng khắc trôi qua, ngũ quan hắn vặn vẹo như biến thành mặt quỷ, không chỉ như thể, thân thể hắn cũng thỉnh thoảng run lên. Từ rất sớm, hắn đã đau tới mức muốn ngất đi, thế nhưng hắn biết, một khi ngất đi, như vậy hắn liền không thể tỉnh lại.

Phải nhịn!

Cứ như vậy, Diệp Huyền gắt gao nhẫn nhịn, thời gian qua chừng một ngày, một âm kiếm minh vang lên trong cơ thể Diệp Huyền, trong nháy mắt này, cả người hắn ngả xuống, cùng lúc đó, một đạo khí lưu đột nhiên tản ra!

Khí Biến cảnh!

Mà nơi vốn là đan điền của hắn, giờ lơ lửng một thanh tiểu kiếm.

Mà trong tháp, một thanh âm lẩm bẩm cũng vang lên:

- Không nghĩ tới, lại thực sự có khả năng…

Đáng tiếc, Diệp Huyền giờ đã hôn mê, căn bản không nghe được câu này.

--------------

Phóng tác: xonevictory
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.