Edit: Naughtycat 
Khi Tô Thanh Y đồng ý nói câu ‘Được’ kia thì có thứ gì ở trong lòng hai người lặng yên rơi xuống. 
Một cái là viên mãn, một cái là kết thúc. 
Tần Tử Thực có chút khó tin nổi, lời nói mà hắn hi vọng cả đời, thế mà lúc sống cũng đợi được đến một ngày có thể nghe thấy. 
Mà Tô Thanh Y lại là bừng tỉnh, hóa ra là nàng đã thật buông được Tạ Hàn Đàm. 
Hai người yên lặng ôm nhau một lúc, cuối cùng Tô Thanh Y nói: “Chúng ta đi tìm Thẩm Phi trước nhé?” 
“Được.” Tần Tử Thực gật đầu, Tô Thanh Y không nhịn nổi cười: “Không hỏi ta vì sao không đi tìm Lận Quan Tài trước à?” 
“Ngươi có lý do của ngươi,” Tần Tử Thực nghiêm túc nói: “Ta luôn tin ngươi.” 
Nói xong hắn kéo tay nàng, giẫm lên thân Bạch Ngọc kiếm, quay đầu nói: “Đi đâu?” 
“Đi chỗ nào?” Tô Thanh Y hỏi hệ thống, vừa hỏi xong thì trong đầu nàng lập tức hiện lên một bản đồ. Bản đồ này hoàn toàn không giống với Tu chân giới trong trí nhớ của nàng, nàng cẩn thận xem trong chốc lát, nhíu mày nói: “Hướng Nam, đi Vạn Khô cốc.” 
Tần Tử Thực gật đầu, kéo nàng đến trước người, ôm vào trong ngực, sau đó ngự kiếm bay đi. Tô Thanh Y không khỏi đỏ mặt: “Cái này cũng không cần mà...” 
“Gió đêm lạnh.” Tần Tử Thực vô cùng chính trực nói. 
Hai người vội vàng đi một đường, qua hơn nửa đêm, Tô Thanh y cảm giác cách vị trí đánh dấu trên bản đồ trong đầu ngày càng gần, thẳng đến lúc có ánh sáng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-tien-la-ban-trai-cu-cua-ta/370082/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.