Chương trước
Chương sau
“Được, chúng ta lập tức phục dụng”

Tiểu Mã hưng phấn nói. Trong lòng Tiểu Mã nôn nóng hơn ai hết, từ nhỏ đã mang trong mình phế võ hồn, hiện tại trước mắt đã mở ra cánh cửa cải biến võ hồn, hắn làm sao không nắm bắt lấy.

Thật hồi hộp, không biết võ hồi của Tiểu Mã ta sẽ trở thành cái gì đây.

Can Hữu Long cũng không chậm trễ, lập tức cầm lấy ngàn năm Thiên Long Gân, đi thẳng vào trong bếp. Thiên Long Gân khác với Phong Thanh Quả, không thể trực tiếp bỏ vào miệng, mà phải hầm thật lâu trong nước nóng, sau đó trầm mình bên trong đó tu luyện mới có thể thu được hiệu quả tốt nhất.

Một lát sau Can Hữu Long lôi ra một cái thùng lớn đổ đầy nước sôi, thả vào trong đó Thiên Long Gân. Ngay tức thì phản ứng hóa học xảy ra, nguyên bản nước sôi trong suốt chuyển sang màu nâu, đó là tinh huyết của Thiên Long còn sót lại trong sợi gân này.

“Thực là vật chí bảo” Lý lão sư một bên âm thầm cảm thán.

Chung Cực Quân Đoàn căn cơ thật thâm hậu, ngay cả vật như thế nào cũng có thể đem vào Bảo Khố, để cho binh sĩ tự do đổi lấy sử dụng.

Nghĩ đến đây mới thấy rằng, Vân Chính Thiên thực sự trọng tình trọng nghĩa, người như hắn vẫn là nên kết giao thì hơn.

Thực ra Lý lão sư từ trước đều nghi kỵ Vân Chính Thiên, bởi vì lai lịch của hắn không rõ ràng, không trách Lý lão sư phải chú ý cẩn trọng. Mà một tia nghi kỵ này trong phút chốc hoàn toàn tan biến hết, bởi vì Vân Chính Thiên thực sự toàn tâm toàn ý hỗ trợ cho Bàn Long môn.

Thiên Long Gân được hầm trong nước sôi khoảng mười lăm phút, lúc này nước đã bắt đầu nguội bớt, màu nước gần như chuyển sang màu nâu đậm. Can Hữu Long trực tiếp trầm mình vào bên trong, lập tức khoanh chân minh tưởng hấp thu nguyên khí.

Cảm thụ đầu tiên của hắn chính là, xung quanh tràn ngập mùi tanh, mặc dù biết đây là thứ chí bảo nhưng mùi vị này hoàn toàn không dễ chịu.

“Ổn định tâm tình, ngươi càng hấp thu nhiều nguyên khí, cơ hội đề thăng sẽ tăng lên”

Vân Chính Thiên bên ngoài trầm giọng nói.

Can Hữu Long hít sâu một hơi, sau đó từ từ chìm vào trong minh tưởng. Tiểu Mã thấy vậy cũng lập tức khoanh chân ngồi xuống, lấy ra ngàn năm Thanh Phong Quả. Quả này chỉ to bằng bàn tay, không có thể tích lớn như Thiên Long Gân bên kia, bất quá hương vị muốn dễ chịu hơn nhiều lắm.

Thanh Phong Quả phát ra nhu hòa ánh sáng, chỉ cần ngửi thôi cũng khiến người ta tinh thần thoải mái. Đưa lên miệng cắn một miếng lớn, tức thì một cỗ khí lưu nhẹ dịu theo cuốn họng truyền thẳng vào trong dạ dày, trực tiếp hấp thu. Tiểu Mã vô cùng sảng khoái, trực tiếp ăn hết Thanh Phong Quả, sau đó hắn bắt đầu chìm trong minh tưởng.

Hấp thu thiên tài địa bảo không giống như phục dụng đan dược, cần có thời gian để cơ thể làm quen và chuyển hóa năng lượng thành các chất bổ dưỡng.

Thấy tình hình tương đối ổn định, Vân Chính Thiên cũng khoanh chân ngồi xuống ngưng thần.

Vừa nãy hỗ trợ Mộng Hồng Nhan tinh lọc võ hồn cũng tiêu hao của hắn không ít hồn lực, nhân thời gian hai người Tiểu Mã vẫn chưa có biến động, hắn tranh thủ điều chỉnh lại trạng thái, biết đầu một lát nữa lại cần thiết.

Hơn hai canh giờ trôi qua, vẫn chưa có trường hợp nào đáng nói.

Can Hữu Long ngồi bên trong thùng nước lớn không ngừng hấp thu triệt để nguyên khí, nước bên trong thùng cũng từ từ vơi bớt, hiện tại chỉ còn khoảng một phần ba lúc ban đầu.

Mà Tiểu Mã ở bên kia, trạng thái cũng vô cùng ổn định, võ hồn của hắn đã phóng thích ra từ lâu, nguyên khí từ trong cơ thể không ngừng bồi bổ cho võ hồn, khiến võ hồn của hắn cũng bao phủ bởi một tầng ấm áp hồn lực.

Phi thường thuận lợi.

Vân Chính Thiên trên mặt xuất hiện một tia nhàn nhạt nét cười bất quá hắn vẫn luôn luôn trong tư thái sẵn sàng, bởi vì hấp thu thiên tài địa bảo làm tăng lên tự thân lực lượng vốn không dễ dàng. Mỗi hồn sư cơ địa đều khác nhau, không ai dám đảm bảo một trăm phần trăm sẽ không sản sinh vấn đề nghiêm trọng.

Ngay lúc mọi thứ tưởng chừng như thông suốt, thì bên phía Can Hữu Long bắt đầu có dị tượng xảy ra. Vân Chính Thiên lắc mình một cái đã xuất hiện tại vị trí trước mặt hắn.

Can Hữu Long lúc này trên mặt có gân xanh nổi lên, ngay sau đó không hẹn trước mà phóng thích võ hồn, trên người hắn, vảy rồng hiện ra bao phủ toàn bộ cánh tay trái. Sắc mặt cũng ngưng trọng thêm vài phần.

“A Long, giữ vững tinh thần, không được để tạp niệm xâm chiếm” Vân Chính Thiên lên tiếng nhắc nhở.

Bất quá tình trạng A Long càng lúc càng xấu đi, Địa Nguyên Long phụ thể khiến cho hồn lực của hắn tiêu hao nhiều hơn bình thường. Mà nguyên khí truyền ra từ Thiên Long Gân vẫn còn rất nhiều, hoàn toàn chưa đồng hóa hết.

Cảm thấy Can Hữu Long sắp sụp đổ, Vân Chính Thiên lập tức phóng thích võ hồn, đệ nhị hồn hoàn cũng lóe lên. Hỏa Phượng Kiếm lần nữa xuất hiện. Cuồn cuộn hỏa diễm theo kiếm truyền vào phía dưới thùng nước, đem nước trong thùng còn xót lại lần nữa hâm nóng lên.

Địa Nguyên Long võ hồn đặc biệt ưu thích lửa, Vân Chính Thiên lập tức sử dụng Hỏa Phượng Kiếm dẫn lửa làm chất xúc tác, hy vọng Can Hữu Long thành công qua được một ải này.

Thiêu đốt thời gian hơn nữa nén nhang, Can Hữu Long nét mặt thoải mái hơn mấy phần, Vân Chính Thiên cũng thở dài nhẹ nhõm. Căn bản Địa Nguyên Long đẳng cấp không thấp, nhưng so với Thiên Long vẫn có chênh lệch nhất định, mà bản chất Long tộc có sự kiêu ngạo của riêng nó, cho nên trong thời khắc Can Hữu Long ra sức đồng hóa sức mạnh từ Thiên Long Gân, Địa Nguyên Long tự kích hoạt cơ chế bài xích dị vật.

Dưới hỏa diễm của Vân Chính Thiên, cuối cùng đem một tia bài xích hoàn toàn gạt bỏ, cho dù Địa Long có hung hăng cỡ nào, đối mặt cùng lúc Thiên Long và Phượng Hoàng cũng phải e ngại năm phần.

Ngay khi Vân Chính Thiên vừa thở ra một hơi, đến lượt Tiểu Mã có dấu hiệu không chịu nổi.

“Chết tiệt” mắng lên một câu, Vân Chính chạy sang vị trí Tiểu Mã đang đột phá.

Sắc mặt Tiểu Mã một mảnh xám nhợt, trên miệng có một tia máu rỉ ra, tình huống so với A Long bên kia thì nguy hiểm hơn rất nhiều.

Đây là... Vân Chính Thiên nhất thời không kịp phán đoán nguyên nhân, Lý lão sư ở phía sau lớn tiếng nói.

“Tiểu Mã cường độ thân thể yếu ớt, ta đoán kinh mạch của nó không chịu được nguồn năng lượng dồi dào của Thanh Phong Quả”

Chu Bá Thước cũng tiến lên nói.

“Chính Thiên, mau chóng gia cố kinh mạch cho nó, nếu để kinh mạch bạo tạc, Tiểu Mã e rằng tàn phế không tránh được”.

Vân Chính Thiên sắc mặt ngưng trọng, hắn vạn lần không ngờ rằng Thanh Phong Quả lại cung cấp một nguồn năng lượng to lớn như vậy. Thực tế nội tâm Vân Chính Thiên vốn không lo lắng cho Tiểu Mã, chỉ hơi chú ý trường hợp hấp thu Thiên Long Gân hơn, mà giờ đây Tiểu Mã rơi vào hiểm cảnh.

Thực không ngờ ta đã phán đoán sai, cường độ thân thể của Tiểu Mã quá mức yếu ớt.

Hít sâu một hơi, Vân Chính Thiên cắn mạnh đầu lưỡi để tỉnh táo trở lại. Đệ nhất hồn hoàn đột nhiên lóe lên, Băng Đế Kiếm hiện.

Vân Chính Thiên không dám chậm trễ lật kiếm quét tới, tức thì một tầng băng vụ ào ào mang thân ảnh Tiểu Mã hoàn toàn bao phủ ở bên trong. Dưới cảm giác lạnh lẽo mà băng nguyên tố mang lại, nguồn năng lượng của Thanh Phong Quả vận chuyển tốc độ chậm lại, mang đến cho Tiểu Mã cảm giác thoải mái hơn rất nhiều.

Tiếp đó Vân Chính Thiên tay khẽ kết ấn, một tia băng nguyên tố lựa lượng thuần khiết theo lỗ chân lông thấm vào bên trong cơ thể Tiểu Mã, len lỏi đến từng sợi kinh mạch, gia cố cho nó không bị vỡ ra.

Thực hiện tất cả thủ đoạn, bất quá tình trạng của Tiểu Mã vẫn không khá hơn trước là bao, trên người đã xuất hiện tình trạng co giựt nhẹ, gương mặt từ xám đã hoàn toàn chuyển qua màu đỏ đậm. E rằng khó có thể cầm cự lâu hơn được nữa.

Vân Chính Thiên bên ngoài không ngừng gia tăng uy áp, băng vụ ào ạt gia cố cho lớp phòng ngự kinh mạch, chỉ có điều trường hợp này hoàn toàn khác so với A Long lúc nãy. Bởi vì Địa Nguyên Long vốn ưa thích hỏa diễm, cho nên rất dễ dàng làm chất xúc tác.

Mà hiện tại Tiểu Mã võ hồn không có đi theo một hướng nhất định, cho nên băng nguyên tố mang đến lợi ích không nhiều như A Long, hoàn toàn chỉ có tác dụng câu giờ.

“Thân thể hắn quá yếu, phải lam sao bây giờ” Vân Chính Thiên cắn răng nói.

Nếu như Tiểu Mã thực sự xảy ra chuyện, hắn sẽ cực kỳ hối hận. Dù sao Tiểu Mã cũng chính là vị bằng hữu đầu tiên của hắn ở thế giới này a.

Xung quanh khu vực hai người Tiểu Mã hấp thu năng lượng, chu vi hoàn toàn bị bao phủ bởi băng phong, lúc này Chu Bá Thước đã sớm đem Can Hữu Long di chuyển tránh xa ra, nếu không Vân Chính Thiên không thể toàn lực ứng phó được.

Bất quá mọi thứ dường như trở nên tuyệt vọng.

Vân Chính Thiên nhắm mắt lại, ngửa mặt lên trời, không lẽ cứ như vậy trơ mắt nhìn Tiểu Mã bạo tạc mà chết. Đột nhiên hai mắt hắn lóe một tia hàn quang, ngay sau đó lập tức tiến tới chỗ Tiểu Mã.

“Tiểu Mã, nghe ta nói”

Tiểu Mã mặc dù đang trong trạng thái minh tưởng, nhưng hắn vẫn cảm nhận được mọi thứ đang diễn ra, biết được tình trạng bản thân không ổn, Vân Chính Thiên đã ra tay ứng cứu nhưng có vẻ không khả quan lắm.

Mà Tiểu Mã hắn từ nhỏ đã hay bị chê cười, lần này thất bại cũng có há gì, cùng lắm là mất mạng mà thôi, trước khi Vân Chính Thiên lên tiếng, hắn thực sự nghĩ tới việc buông xuôi.

Không thể trả lời nhưng hắn đều nghe rõ những câu Vân Chính Thiên nói.

“Thả lỏng tinh thần ra, nghe theo khẩu quyết ta đọc mà minh tưởng, chỉ cần hoàn thành được một thức, ngươi sẽ hấp thu thành công, không còn nguy hiểm”

Vân Chính Thiên siết chặt bàn tay, khẽ nói

“Cố lên Tiểu Mã, hãy cùng ta trở nên cường đại”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.