Chương trước
Chương sau
Ba ngày trước, tại thôn ẩm thực gần Truyền Linh Tháp.

Bao Lão đang đón tiếp một vị khách bí ẩn, người này bề ngoài tĩnh lặng như hồ nước, hoàn toàn không đem đến cho Bao Lão bất kỳ một cảm giác bất an nào. Thế nhưng mỗi lần hắn khẽ nhấc tay lên, thiên địa như muốn dừng lại trong giây lát.

Đặc biệt người này còn biết được thân phận thực sự của Bao Lão là Tổng Tháp Chủ đương nhiệm của Truyền Linh Tháp. Điều mà chỉ có các vị Tháp Chủ mới biết được mà thôi, kể cả Mã Thiên Hoa thường xuyên lui tới cũng không biết được.

“Ta muốn kể cho ngươi nghe một câu chuyện”

Nam nhân áo đen mỉm cười nói, trên trán một con mắt dọc khẽ mở ra. Kim sắc vầng sáng từ trong con mắt dọc lóe lên, đem toàn bộ tiệm bánh bao của Bao Lão hoàn toàn ngăn cách. Bao Lão bất giác nhìn xem một màn này, năng lực cách âm đến trình độ này tự nhận không thể làm được.

Bao Lão là Tổng Tháp Chủ của Truyền Linh Tháp, hắn cũng là một trong những nhân vật đỉnh tiêm của nhân loại bây giờ. Đạt tới Siêu Cấp đấu la 98 cấp, tu vi mạnh hơn hắn, có lẽ chỉ có vị Vực Chủ đại nhân cùng Đường Môn môn chủ mà thôi.

“Tinh thần lực của người này, vượt hơn Bao Lão ta không chỉ một hai cấp”

Bao Lão tuy rất tự tin vào sức mạnh của mình, nhưng hắn cũng là người thức thời, tu vi của nam nhân áo đen mạnh như thế này, cho dù Bao Lão liều mạng xông lên cũng không chắc có khả năng trốn thoát được. Tinh thần lực của nam nhân này mênh mông vô tận. E rằng đã tiến vào Thần Nguyên Cảnh cảnh giới.

“Ngươi đợi lão một lát, lão lấy bánh ra thiết đãi ngươi a”

Bao Lão mỉm cười nói, sau đó lập tức tiến vào trong bếp đem ra một dĩa bánh bao thơm phức đặt ở giữa bàn. Nam nhân áo đen mỉm cười lắc đầu nói.

“Bao Lão không cần khẩn trương như vậy, bây giờ ta chỉ là một tia thần thức, cũng không phải chân chính bản thể, cho nên ăn uống chuyện này vẫn là quên đi a”

Bao Lão nghe đến hai chữ thần thức, tức thì cả người hắn da gà nổi hết lên. Thần thức tức là cảnh giới linh hồn đã vượt qua phạm trù của nhân loại, tiến vào một cấp độ cao hơn. Mà cấp độ này vốn không thể tồn tại ở Đấu La Đại Lục.

Nam nhân này nhìn qua tuổi còn trẻ như vậy, tuyệt vẫn chưa quá ba mươi tuổi lại có thể đạt tới cấp bậc này, trong truyền thuyết cũng không có mấy người a.

“Ngài là... đến từ Thần giới?”

Bao Lão thanh âm có chút run rẩy nói.

“Có thể nói là như vậy, bất quá Thần giới hiện tại đã không còn nữa. Cho nên ta cũng không thể chân chính hàng lâm ở Đấu La Đại Lục, chỉ có thể nhờ một tia thần thức nhỏ bé đến gặp ngươi a”

Nam nhân áo đen thản nhiên đáp.

Bao Lão nghe vậy càng kinh ngạc hơn nữa

“Tiền bối, ngài đến gặp ta chắc là có chuyện quan trọng, Bao Lão tuy hiện tại tu vi thực không tệ nhưng để có thể giúp được Thần cách như ngài quả thực ngoài khả năng a”

Nam nhân áo đen lại mỉm cười nói

“Giúp ta thì không cần, chỉ cần ngươi làm dùm ta một việc, với tu vi của ngươi ta nghĩ sẽ không hề khó khăn”

“Ngài cứ nói, chỉ cần làm chuyện không trái đạo làm người, Bao Lão sẽ tận tâm”

Bao Lão không do dự nhận lời, vị Thần cách này đã ngỏ ý như vậy, Bao Lão đương nhiên không hề từ chối mà còn có vài phần hứng thú a. Gặp được hắn, coi như không uổng một kiếp này.

Nam nhân áo đen hai mắt nghiêm nghị lại, chậm rãi nói

“Ngươi đã gặp qua tên tiểu tử Vân Chính Thiên?”

Bao Lão khẽ giật mình nhớ lại, Vân Chính Thiên chính là tên tiểu tử đi cùng Mã Thiên Hoa lúc nãy, thiên phú cùng kỹ năng chiến đấu của hắn khiến Bao Lão cũng rất bất ngờ, nhưng dù sao chỉ dừng lại ở mức thiên tài mà thôi. So với Bao Lão năm xưa vẫn là kém một chút.

Vị Thần cách này lại đề cập tới Vân Chính Thiên, không lẽ hắn nhìn ra được tư chất hơn người của tiểu tử tóc trắng này. Bao Lão đáp

“Đã gặp qua, hắn thiên phận không kém, nếu cho hắn thời gian vài năm, tin chắc sẽ nổi danh Nhân Vực này a”

Nam nhân áo đen nghe vậy cũng gật đầu, nhìn Bao Lão nói

“Việc ta muốn nhờ Bao Lão ngươi. Đến thời điểm Vân Chính Thiên có đầy đủ thực lực tiến vào Thần Vực, hãy nể mặt ta mà sát cánh cùng hắn. Ngươi cũng biết đến được Thần Vực sẽ đạt được cơ duyên như thế nào rồi đó, ta lấy tư cách ra đảm bảo, ngươi sẽ có được một cái thần vị truyền thừa”

Cùng với Vân Chính Thiên tiến vào Thần Vực.

Bao Lão nghe xong gương mặt có chút khẩn trương, tiến vào Thần Vực chính là điều bất cứ đỉnh tiêm nhân vật nào cũng mơ ước. Bao Lão hắn cũng không có ngoại lệ, tuy nhiên mấy năm nay hắn cũng đã thử một chút nhưng không có cách nào đi quá xa. Mà người thanh niên này lại muốn hắn cùng Vân Chính Thiên song song tiến vào.

Vị Thần này vậy mà đánh giá Vân Chính Thiên cao như vậy.

Bao Lão tuy rằng ngạc nhiên nhưng hắn rất nhanh lấy lại được bình tĩnh, cung kính đáp

“Bao Lão ghi nhớ, ngài cứ yên tâm giao phó cho ta”

“Được rồi, có lời này của ngươi ta cũng yên tâm mấy phần. Thời gian không còn nữa, ta phải trở về thôi”

Dứt lời nam nhân áo đen đứng thẳng lên, cảm giác như thái sơn sừng sững, hắn áo bào tung bay theo gió, quay lưng chuẩn bị rời đi

Bao Lão cũng đột nhiên đứng dậy hỏi

“Tại sao ngài lại lựa chọn ta song hành cùng Vân Chính Thiên tiểu tử kia, có thể nói cho ta biết được không?”

Vị Thần này chuẩn bị biến mất, không biết khi nào mới gặp lại, cho nên Bao Lão cũng mạnh dạng nói ra gúc mắt trong lòng hắn, để hắn cảm thấy thoải mái hơn mà thôi. Nếu như xét về mặt tu vi, Bao Lão hắn tự nhận không so được với hai tên Cực Hạn Đấu La kia, nhưng nam nhân áo đen này vẫn chủ động tìm đến hắn là vì lý do gì.

Nam nhân áo đen khẽ cười đáp

“Là vì ngươi là Tháp Chủ Truyền Linh Tháp đương thời, mà ta chính là ngươi sáng lập nên tổ chức này, Truyền Linh Tháp phát triển đến bây giờ chính là nhờ vào hậu bối các ngươi, ta rất cao hứng, tìm đến ngươi vì chủ ý của riêng ta mà thôi”

Bao Lão nghe xong chỉ cảm thấy đại não có một tia điện xẹt qua, cả thân thể mãnh liệt run lên, hai chân không tự chủ mà khụy xuống.

“Bao Lão biết rồi, nhiệm vụ của ngài Bao Lão nhất định sẽ hoàn thành”

Nam nhân áo đen cười to một tiếng sau đó thân thể hóa thành vô số đạo cánh bướm, bay thẳng lên trời cao rồi tan biến mất. Bao Lão quỳ ở đó hơn mười lăm phút mới đứng dậy, hắn tâm tình vô cùng kinh hỷ. Đây có lẽ là cơ duyên mà hai vạn năm qua chưa từng có vị Tháp Chủ Truyền Linh Tháp này gặp được. Đó là diện kiến vị đỉnh đỉnh đại danh đã sáng lập Truyền Linh Tháp tổ chức.

Hẳn là Linh Băng Đấu La, Hoắc Vũ Hạo a.

Hoắc Vũ Hạo đối với Vân Chính Thiên đánh giá cao như vậy, lúc đầu Bao Lão chưa tin lắm nhưng bây giờ hắn đã hoàn toàn thông hiểu. Nhãn lực của Hoắc Vũ Hạo so với Bao Lão hơn gấp ngàn gấp vạn lần.

“Nếu Tháp Chủ đại nhân đã nói như vậy, Bao Lão ta xem ra phải tới Long Thần thành một chuyến”

Bao Lão bề ngoài đón nhận nhiệm vụ thoạt nhìn có chút thảnh thơi nhưng độ khó tuyệt đối không thể tưởng tượng được. Tiến vào Thần Vực Chi Lộ, chỉ sợ đạt tới Siêu Cấp đấu la tầng thứ mới có tư cách nếm thử. Mà Vân Chính Thiên bây giờ chỉ mới mười hai tuổi, ba hoàn Hồn Tôn, để đạt tới Siêu Cấp đấu la vẫn còn một quá trình dài đằng đẳng.

Bất quá Bao Lão thân là Tháp Chủ đương nhiệm, đối với vấn đề tu luyện tất nhiên nắm rất rõ, hắn cũng không có gấp rút đem Vân Chính Thiên thực lực tăng lên quá nhanh, mà quan trọng nhất phải để cho hắn phát triển một cách từ từ, nếu không sẽ đi ngược lại ý muốn của Hoắc Vũ Hạo a.

“Vân Chính Thiên ơi Vân Chính Thiên, xem ra sắp tới Bao Lão và ngươi sẽ rất thân thiết nha”

.............

Ba ngày sau.

Bao Lão thân chinh tiến vào Long Thần thành, với năng lực của hắn trực tiếp xuất hiện ở trung tâm doanh trại hẳn không thành vấn đề. Cuối cùng cũng gặp lại được Vân Chính Thiên và đồng bọn.

“Bao Lão, ngài đem bánh cho ta a”

Mã Thiên Hoa vô tư cười nói.

“Thiên Hoa nha đầu này chỉ biết ăn thôi hả”

Bao Lão gõ đầu trách yêu nàng một cái.

Vân Chính Thiên cũng hơi bất ngờ nhưng hắn nội tâm bình tĩnh, lập tức tiến lại nói

“Bao Lão, chúng ta vào trong hẳn nói nha”

Dù sao bọn hắn vẫn đang ở trong doanh trại, mặc dù Bao Lão tu vi không tầm thường nhưng vẫn có một số qui định không thể làm trái được. Bao Lão sảng khoái cười một cái rồi nhấc chân bước vào bên trong.

Ngoại trừ Vân Chính Thiên và Mã Thiên Hoa ra, đám người còn lại chưa từng gặp qua Bao Lão a. Xem Vân Chính Thiên đối với Bao Lão rất kính trọng, bọn họ cũng hơi tò mò một chút.

Giới thiệu mọi người ngắn gọn vài câu, Vân Chính Thiên mời Bao Lão uống trà, cả đám quây quần trong căn lều, không khí thập phần vui vẻ.

Bao Lão nhãn lực tinh tế, hắn vừa vào lều đã phát hiện được đám Vân Chính Thiên đang bàn tính một kế hoạch nào đó, trong lòng cũng âm thầm tán thưởng, tuổi trẻ đúng là nên như vậy a, dám nghĩ dám làm, tinh thần sắt đá.

Đến lúc này, Vân Chính Thiên mới bắt đầu vào chủ đề chính

“Bao Lão, hôm nay ngài tới không phải chỉ đem bánh cho Thiên Hoa chứ?”

“Hắc hắc, tiểu tử ngươi cứ như ông cụ non á”

Dứt lời Bao Lão tay áo khẽ phất lên đem ngoại giới ngăn cách, đây không phải lần đầu Vân Chính Thiên nhìn thấy loại năng lực này, nhưng người ra tay là Bao Lão, so với Dạ Hành lúc trước thì nhẹ nhàng hơn nhiều lắm.

“Vân Chính Thiên, hôm nay Bao Lão ta tới, là muốn thu nhận ngươi làm đệ tử a”

Vân Chính Thiên đang uống vào một ngụm trà cũng không nhịn được mà phụt ra, hai mắt tỏ vẻ khó hiểu nhìn Bao Lão hỏi.

“Ngài... ngài muốn nhận ta làm đệ tử?”

...............
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.