Chương trước
Chương sau
Lão Tà cùng đám Tà hồn sư nghe Vân Chính Thiên quát lên, trong lòng không khỏi tức giận. Nếu như nói lúc trước lão còn có ý định tha cho Vân Chính Thiên một con đường sống thì hiện tại hoàn toàn mất sạch.

Tiểu tử này tuổi còn nhỏ, thực lực không thấp lại có tâm cơ thủ lạt như vậy, chỉ sợ rằng trong tương lại sẽ trở thành một cái đại địch, tôt hơn vẫn là giết nó ngay còn trong trứng để tránh hậu họa về sau.

Nhưng trước tiên vẫn cần lấy được tấm bản đồ đã, cho nên vẫn phải nhân nhượng hắn một chút. Lão Tà không hổ là cá sấu giang hồ, đối với tình hình phán đoán vô cùng chuẩn xác. Nhận định không thể nói cứng được lập tức mềm mỏng ra.

“Vân Chính Thiên, ta đồng ý với lời của ngươi”

Dứt lời, áo bào Lão Tà phất lên, một cái hắc dộng đen ngòm xuất hiện giữa trời. Vân Chính Thiên hai mắt chăm chú quan sát, bên trong cảm nhận được không gian thuộc tính vô cùng cường đại. Lão Tà này lại là một vị chưởng khống không gian thuộc tính, thật không thể xem thường.

Từ bên trong hắc động không gian đó, Lão Tà tay trái lần nữa vung lên, tức thì hai cái thân ảnh một nam một nữ đột nhiên xuất hiện, ngay sau đó rớt từ trên cao xuống.

Vân Chính Thiên vừa nhìn thấy, hắn thất thanh la lên

“CHA! MẸ! “

Một cước mạnh mẽ đạp lên không, dang tay ôm lấy hai thân ảnh tiều tụy này, trong lòng hắn muốn khóc thét lên. Vân Lý Tân cùng Hàn Phi bị Tà hồn sư bắt đi, đã không phải mới một hai tháng mà đã khá lâu rồi. Bọn họ vốn chỉ là người bình thường, tiếp xúc với Tà hồn sư lâu như vậy sinh khí đã bị hao tổn gần hết, gương mặt trắng bệch vô cùng thiếu sức sống. Vân Chính Thiên nhìn thấy không khỏi đau lòng.

Đáp xuống đất, Vân Chính Thiên để hai người nằm ở trên đùi, Lương Thế Nhân cũng tiến lại giúp đỡ, hắn từ trong giới chỉ lấy ra một viên đan dược có tác dụng bồi bổ khí huyết, trực tiếp đưa cho hai người họ phục dụng.

Một lát sau Hàn Phi cùng Vân Lý Tân đã có khởi sắc, thần trí đã tỉnh lại đôi chút. Nhưng đôi mắt bọn họ tràn ngập một màu kinh hãi hoảng sợ, xem ra thời gian bị Tà hồn sư bắt đi đã ảnh hưởng đến tâm trí hai người họ ít nhiều.

Lão Tà thấy vậy cười lên rùng rợn

“Bọn họ trở về tịnh dưỡng một thời gian là hết thôi, được rồi bây giờ đến lượt ngươi thực hiện lời hứa, nếu còn dám giở trò, ta cho dù không hoàn thành được nhiệm vụ cũng thề đem các ngươi ngũ mã phân thây, mẹ ngươi sẽ bị bọn thuộc hạ của ta làm nhục cho tới khi chết”

Lão Tà lời nói cay độc khiến Vân Chính Thiên nộ hỏa như muốn bùng phát, thấy vậy Lương Thế Nhân lập tức lên tiếng

“Chính Thiên, bình tĩnh, đưa hai người rời khỏi trước đã rồi tính sau”

Vân Chính Thiên nghe vậy đành kìm nén lửa giận như núi lửa sắp sửa phun trào lại, nghiến răng nhìn Lão Tà một cái, một vệt óng ánh ánh sáng lóe lên bay về phía hắn.

Lão Tà nhanh tay chụp lấy, sau đó hắn áo bào vung lên, tức thì vệt ánh sáng cấp tốc phóng lớn hóa thành một tấm bản đồ khổng lồ. Ở trên đó chằng chịt hình ảnh cùng chữ viết.

Cả đám Tà hồn sư không nhịn được mà cùng tiến lại xem, bọn hắn đối với tâm bản đồ độc nhất vô nhị ở Nhân Vực này tò mò không kém.

Vân Chinh Thiên đám người ở một bên trong lòng thập phần hồi hộp, lỡ như một trong bọn chúng phát hiện được tấm bản đồ này là giả thì sẽ gặp phiền toái rất lớn. May mắn bọn chúng xem xong cũng không có ai ý kiến gì, Lão Tà âm độc nhìn Vân Chính Thiên nói.

“Người cũng đã thả, ngươi còn không mau giải đi phong ấn trong đó”

Vân Chính Thiên nghe vậy cười lạnh

“Để cho bằng hữu của ta dẫn hai người họ đi xa một chút, ta sẽ giải phong ấn ngay cho các ngươi toại nguyện”

Tinh Xà nghe vậy đột nhiên hét lớn

“Lão Tà không được nghe hắn nói, chỉ sợ cha mẹ hắn rời đi an toàn rồi hắn sẽ lập tức giở trò”

Tinh Xà đối với Vân Chính Thiên thực lực tương đối hiểu biết, hắn có một thanh gọi là Quang Minh Thánh Kiếm, uy lực quang minh thuộc tính vô cùng cường hãn, chỉ sợ một lát nếu thực sự Vân Chính Thiên trở mặt, cũng có thể liều mạng thoát đi không chừng.

Đến khi đó không chắc có thể hóa giải đạo phong ấn hay không, xem như công sức đổ biển rồi. Lão Tà suy nghĩ một chút liền trả lời

“Tiểu tử ngươi đừng có quá phận, bọn ta đã nhẫn nhịn rất nhiều rồi, nếu như còn làm trò nữa ta sẽ không nhường ngươi nữa đâu”

Vân Chính Thiên nghe vậy, thấy không ngoài dự đoán, hắn lại nói

“Được rồi như vậy đi, ngươi cử theo vài người đi theo bằng hữu của ta, đến khi nào ta hóa giải phong ấn xong thì coi như giao dịch thành toàn, chúng ta không từ mà biệt, được không?”

Lão Tà nghe xong sắc mặt thoáng mỉm cười, hắn quay sang nói với tên Tà hồn sư bên trái, người này từ đầu tới giờ đều không có lên tiếng.

“Tiểu Tâm, ngươi dẫn theo hai người đi theo, ở đây để ta lo là được”

Tà hồn sư tên Tiểu Tâm kia cũng không có đáp lời, hắn lập tức tiến lại gần Lương Thế Nhân.

Vân Chính Thiên thoáng nhìn tên Tiểu Tâm này, trong lòng không khỏi có một chút lo lắng, bởi vì người này tu vi so với Tinh Xà chỉ sợ mạnh hơn một bậc. Bất quá hiện tại đã phóng lao rồi phải theo lao thôi, hắn ra sức gật đầu xong quay lại nhìn Lương Thế Nhân.

“Thế Nhân, dẫn bọn họ an toàn rời khỏi đây, ta tin tưởng ngươi”

Lương Thế Nhân sắc mặt nghiêm túc gật đầu một cái, sau đó dìu hai người Hàn Phi theo hướng ngược lại dần dần đi mất, mà Tiểu Tâm cùng một tên thuộc hạ lê bước theo sau, chung qui vẫn giữ một khoảng cách nhất định.

Vân Chính Thiên thấy vậy lập tức ngồi xuống chờ đợi, đám Lão Tà cũng không có hối thúc nữa. Khoảng mười phút sau hắn lại đứng dậy, nhìn Lão Tà một cái cười nói

“Tiền bối, ngươi khiến ta mở mang tầm mắt, không ngờ Tà hồn sư vẫn có người biết điều như ngươi, được rồi ta sẽ giải khai phong ấn, việc hợp tác đến đây chấm dứt, hy vọng các ngươi về sau đừng làm phiền hai người họ nữa, coi như nể mặt ta a”

Lão Tà càng nghe càng thấy bực mình, cái gì gọi là nể mặt Vân Chính Thiên hắn, thằng nhóc này tuổi còn nhỏ mà quá mức ngông cuồng, bên trong thể nội của lão, tà hồn lực từ từ khởi động. Đôi mắt cũng âm thầm hóa thành một màu đỏ máu.

Trong lòng Lão đã quyết định, Vân Chính Thiên vừa giải khai phong ấn, hắn lập tức cưỡng chế chém giết ngay, không cần phải để lại một cái ung nhọt sau này. Đám Tà hồn sư còn lại thấy phản ứng của Lão Tà, bọn hắn nhất thời cũng đề cao cảnh giác hơn mấy phần.

Vân Chính Thiên hai mắt nhắm lại, tâm tình đột nhiên thả lỏng ra, có một loại ung dung khí thải phản phất xuất hiện, tĩnh lặng trạng thái bao nhập thân thể hắn. Ngay sau đó hắn làm một cái động tác kết ấn.

“OÀNH ——”

Tấm bản đồ đột nhiên sáng rực lên rồi không hẹn trước mà lập tức phát nổ, khiến cho một số Tà hồn sư đứng gần đó bị chấn văng ra xa, trong đó có Lão Tà cùng Tinh Xà cũng bị xung lực khiến cho vô cùng chật vật.

Lão Tà trong lòng hoảng sợ nhìn lên trời cao, chỉ thấy tấm bản đồ hóa thành vô số mảnh vụn rồi sau đó biến thành vô số bụi tro biến mất. Cặp mắt của lão lúc này đỏ như máu, thiếu điều nhiễu ra thành từng giọt mà thôi.

Tinh Xà nhìn kỹ lại thì thấy bên trong tấm bản đồ phát nổ ra có vô số linh kiện như hồn đạo khí, hắn tức giận quát lên.

“Tấm bản đồ này là giả, hắn đã lừa gạt chúng ta”

Đúng là như thế, Vân Chính Thiên đem tới tấm bản đồ chính là sự kết hợp giữa một quả đạn pháo hồn đạo khí được thiết kế vô cùng tinh vi, ẩn trong lớp da bản đồ. Nếu như lúc nãy bọn Lão Tà thực sự tiếp cận kiểm tra một tí đã phát hiện rồi, bất quá bọn chúng cũng không dám làm như vậy, sợ rằng Vân Chính Thiên phật ý kích hoạt phong ấn thì như không, cho nên đã để Vân Chính Thiên đắc thủ lần này.

Lão Tà sát tâm nổi lên, lão nghiến răng nghiến lợi nhìn qua tên tiểu tử lừa lọc dối trá kia. Bất quá Vân Chính Thiên tình huống lúc này làm lão thập phần kinh ngạc.

Một thanh màu bạc cự kiếm không biết từ lúc nào đã xuất hiện trên tay của hắn, quang minh khí tức khổng lồ ồ ạt tuông ra, theo đó sau lưng hắn một đôi Phượng Dực triển khai đem Vân Chính Thiên thân thể tiến nhập không trung.

Quang Minh Thánh Kiếm, Tịnh Hóa Chi Quang.

Hàng loạt cột sáng từ trên trời cao bắn xuống, đem toàn bộ Tà hồn sư trói chặt lại, quang minh ánh sáng không ngừng thiêu đốt bọn chúng làm vang lên vô số thanh âm đau đớn ghê rợn.

Tịnh Hóa Chi Quang đối với Tà hồn lực có khả năng tinh lọc kinh khủng, lại thêm sự tăng phúc của Hỏa Phượng Dực, trong nháy mắt Vân Chính Thiên đem năng lực của mình thôi thúc tới cực hạn.

Khả năng này, nếu như là Vân Chính Thiên trước đây tuyệt đối không thể dễ dàng làm thi triển nhanh như vậy được, đây là thành quả tu luyện của hắn dưới sự chỉ điểm của Bao Lão. Tĩnh lặng như nước, hồn kỹ triển khai.

Ngay cả mạnh mẽ như Lão Tà cùng Tinh Xà không nhịn được mà rên lên thành tiếng, bất quá Tịnh Hóa Chi Quang đối với bọn hắn chỉ có tác dụng cầm chân một chút, ảnh hưởng vẫn tương đối không nhiều, dù sao tu vi song phương vẫn có chênh lệch nhất định.

Nếu Vân Chính Thiên cũng là năm hoàn Hồn Vương, e rằng một chiêu này trực tiếp đem bọn hắn đánh cho trọng thương rồi.

Vừa đắc thủ, Vân Chính Thiên không do dự triển khai cánh quay đầu bay như điên trốn đi, hắn một chiêu vừa rồi thành công cũng nhờ yếu tố bất ngờ ảnh hưởng, hắn cũng không ngây thơ nghĩ rằng mình có thể đánh lại một đám Tà hồn sư như vậy.

Nhìn thấy Vân Chính Thiên hóa thành một vệt lưu quang chạy trốn, Lão Tà gầm lên một tiếng, sau lưng hắn xuất hiện một cái lỗ đen, xung quanh có nhiều tầng ánh sáng hội tụ, tất cả đều thuộc phạm trù màu sắc đen tối. Cũng lúc này, dưới chân hắn dâng lên sáu vòng hồn hoàn, màu sắc cực kỳ đáng sợ, tam tử tam hắc.

Ngay sau đó Lão Tà cũng tức tốc đuổi theo sau, hắn hôm nay không giết Vân Chính Thiên, tuyệt nhiên sẽ không bỏ qua. Tinh Xà cũng thả ra võ hồn sau đó đuổi theo sau, đám thuộc hạ mặc dù đau đớn những cũng phải bám theo.

“VÂN CHÍNH THIÊN, HÔM NAY LÃO PHU PHẢI GIẾT CHẾT NGƯƠI !! “
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.