Chương trước
Chương sau
Bao Lão thân là Tổng Tháp Chủ Truyền Linh Tháp tổ chức, tất nhiên phương diện tinh thần lực không thấp hơn so với Vực Chủ. Mà Truyền Linh Tháp am hiểu nhất chính là chú ngữ dung hợp trên nền tảng khếước. Chỉ cần hai loại lực lượng này không chân chính bài xích nhau, xác suất thành công không thấp. Mà bây giờ lại đích thân Bao Lão thực hiện khếước, so với bình thường Tháp Chủ tỷ lệ thành công phải cao hơn nhiều lắm.

Hai loại lực lượng hiện tại cần tiến hành câu thông chính là hắc hóa lực lượng cùng tinh thần lực của Vân Chính Thiên. Bọn chúng phải san sẻ với nhau một mái nhà chung là tinh thần hải.

Mặc dù Vực Chủđã tận sức đem hắc hóa lực lượng kia chia làm ba phần, nhưng mỗi đạo hắc hóa vẫn có cóáp lực rất lớnđối với Vân Chính Thiên. Mà vấn đề nghiêm trọng nhất bây giờ lại thành lập khếước trong tình huống vật chủđã mất đi ý thức, dù là Bao Lão đi chăng nữa, vẫn chưa từng thử nghiệm qua tình huống dung hợp loại này.

Chỉ cần có một chút sơ xảy nhỏ, Vân Chính Thiên cơ hội hồi sinh vốn đã mong manh trực tiếp tan vỡ. Nhiệm vụ của Bao Lão tuy ít nhưng lại tuyệt đối quan trong nhất.

Chú ngữ hình thành vô sốđạo văn tự cổ xưa, không ngừng xoay tròn quanh thân thể hắn, theo số nhân cấp tốc tăng lên, phản phất phải thấy được hơn ngàn đạo văn tự. Đây là số lượng văn tự kinh khủng nhất từ xưa đến giờ Bao Lão từng thi triển ra, để tăng khả năng thành công, lão không tiếc bất cứ giá nào, cho dù tinh thần lực có kiệt quệđi chăng nữa.

Hai mắt Bao Lão lóe lên, tức thì vô sốđạo văn tự kia như non sông đổ vào một bể, lấy Vân Chính Thiên làm trung tập, giống như một cái phễu nước cấp tốc rút vào.

Bao Lão trong lòng khẩn trương lên, bởi vì một lát nữa thôi, thời điểm hai loại lực lượng này sẽ gặp nhau trong ngôi nhà tinh thần hải. Nếu như bọn chúng bài xích lẫn nhau, hắn không còn cách nào khác phải thu lại chú ngữ. Điều này đồng nghĩ với việc Vân Chính Thiên hoàn toàn không có cơ may sống sót.

Mồ hôi từ trán tuôn ra như suối, Bao Lão đối mặt với thời điểm căng thẳng nhất sau gần hai trăm năm tuổi. Hai mắt thủy chung chằm chằm quan sát Vân Chính Thiên dấu hiệu.

Mười giây trôi qua, một phút trôi qua, năm phút trôi qua.

Vân Chính Thiên thân thể không có bất kỳ sự biến hóa nào, điều này làm Bao Lão không khỏi kinh ngạc. Không lẽ dễ dàng như vậy liền thành công xác lập khếước.

Không dám chậm trễ, Bao Lão hai tay kết ấn, tức thì Hoàng Kim Ấn Phù hóa thành một đạo nhỏ bé kim ấn, theo ngón tay Bao Lão truyền thẳng vào trong mi tâm Vân Chính Thiên. Kim ấn ở bên trong cấp tốc quét một lần tinh thần hải. Chỉ thấy tinh thần hải vẫn êm dịu nhẹ nhàng, bốn phía xung quanh không có dấu hiệu rung lắc, thậm chí một chút kỳ lạ chấn động cũng không hiên hữu.

“Thành công?”

Vực Chủ bên cạnh sốt ruột hỏi. Bao Lão khẽ gật đầu, ánh mắt không khỏi nghi hoặc. Đơn giản như vậy liền thành công, còn dễ hơn so với dung hợp hồn linh mười năm nữa.

Bao Lão cùng Vực Chủ, bọn hắn làm sao biết được nguyên nhân trọng yếu bên trong. Vân Chính Thiên chính là chủ nhân của ma kiếm, cho nên đối với hắn, hắc hóa lực lượng không hề bài xích, trái lại còn chấp nhận qui thuận vô cùng dễ dàng.

Đây cũng là nguyên nhân chính vì sao khi hắn chết đi, phần tàác trong người Huyết Đế lại bị tróc ra, bởi vì bọn chúng cảm nhận được sinh mệnh chủ nhân thực sự sắp kết thúc cho nên cấp tốc trở lại, thực là có linh.

“Thực là thành công. Ta không ngờ dễ dàng như vậy, dường như hắc hóa lực lượng đối với hắn rất quen thuộc, tựa như quen biết từ kiếp trước a.”

Bao Lão tùy tiện nói, Vực Chủ nghe vậy gật đầu, sau đó một chân bước lên. Nhiệm vụ của Bao Lão coi như thành công, tiếp theo lại tới lượt hắn.

Đi tới bước này, xem như hoàn thành một nữa chặng đường gian nan, mà phần khó khăn nhất cũng đã vượt qua được. Vực Chủ tâm niệm khẽđộng, sáng tạo chi lực một lần nữa khởi động. Đem một phần hắc hóa trên kia hóa thành một vệt hắc quang, thẳng vào vị trí ngực trái của hắn.

Đạo hắc quang này sau khi tiến vào lồng ngực liền bắt đầu ngưng hình, theo chỉ dẫn của Vực Chủ, nhanh chóng hóa thành hình dạng trái tim, chỉ cóđiều trái tim này toàn một màu đen, không phải màu đỏ.

Vực Chủ khả năng chưởng khống tinh thần lực vi diệu, đem từng sợi kinh mạch trong cơ thể hắn truyền vào một tia hồn lực tinh khiết, nhanh chóng để bọn chúng tạo thành liên kết với trái tim mới. Tuy có một chút bài xích tình huống xảy ra, là do kinh mạch đối với trái tim mới có phần không quen thuộc, nhưng tình huống này không kéo dài.

Hắc hóa lực lượng đã hoàn toàn dung hợp vào tinh thần hải, bắt đầu vận chuyển xuôi theo kinh mạch, tạo cơ sở vững chắc cho sự liên kết kinh mạch từđan điền tới trái tim, sau đó lan sang các bộ phận còn lại.

“Thực mỹ mãn, thực hiện thủ thuật như thế này mấy chục năm qua, đây là lần đầu tiên ta thấy dễ dàng như vậy.”

Vực Chủ bất giác kêu lên. So với Bao Lão kinh ngạc hồi nãy không kém hơn bao nhiêu lần.

Trái tim một lần nữa hình thành, máu huyết bắt đầu vận chuyển trơn tru qua các kinh mạch, dần dần đem da dẻ của hắn từ xanh xao trở lại vẻ hồng hào. Mọi thứ dường như trở lại điểm xuất phát. Vân Chính Thiên hiện tại, giống nhưđang say ngủ a.

Vực Chủ ngẩng đầu nhìn lên đạo hắc hóa lực lượng cuối cùng, cũng chính là bình cảnh mà Vân Chính Thiên phải tự mình vượt qua. Bởi vì tiếp theo, Vực Chủ sẽđem đạo hắc hóa này truyền thẳng vào trong đan điền của hắn, dùng chính loại lực lượng này ngưng hóa thành võ hồn thứ hai.

Đây là thử thách cuối cùng, Vân Chính Thiên bắt buộc phải ngưng tụ ra đệ nhị võ hồn, đồng thời đem hắc hóa lực lượng trở lại hình dạng nguyên thủy vốn có, như vậy mới khiến quá trình hồi sinh diễn ra thuận lợi được.

Tóm gọn lại, muốn hồi sinh, cần hắc hóa lực lượng nguyên thủy. Mà hắc hóa lực lượng quá mạnh so với cơ thể hắn, cho nên lại cần chia ra làm ba phần để dung hợp từ từ. Trong quá trình dung hợp sẽ có hắc hóa lực lượng dư thừa thất thoát ra, tạo thành nguy hiểm.

Vì vậy phần hắc hóa cuối cùng phải lựa chọnhóa thành võ hồn mới đáp ứng loại năng lượng khủng bốthất thoát ra trong quá trình hồi sinh này.

Trở thành võ hồn, đồng nghĩa với việc có thể hấp thụ hồn hoàn. Lúc đó hắc hóa lực lượng dư thừa này sẽ dàn trải đều ra, chia đều cho các hồn hoàn, như vậy Vân Chính Thiên không những không hắc hóa phản phệ, mà thực lực còn đại tăng vì sự xuất hiện đệ nhị võ hồn.

Từ thượng cổ chí kim, phàm là hồn sư có hai cái võ hồn, ở trên đại lục danh tiếng đều bất phàm. Thêm một cái võ hồn, đồng nghĩa với việc có thêm chín cái hồn kỹ, thực lực vì vậy mà tăng lên rõ rệt.

Hồn sư sở hữu song sinh võ hồn chỉ có một khiếm khuyết duy nhất, đó chính là tổng sản lượng hồn lực cần để thăng cấp tăng lên ít nhất gấp đôi, bởi vì có hai cái võ hồn cần cung cấp hồn lực nuôi dưỡng. Cấp bậc càng cao, càng khóđề thăng. Võ hồn phẩm chất càng cao, tốc độ tu luyện càng chậm Nhưng hồn sư song sinh võ hồn không ai đểý vấn đề này, trái lại còn lấy nó làm động lực để tu luyện chăm chỉ hơn.

“Bọn ta đã tận lực, giờ chỉ trông chờ vào ý chí của ngươi thôi.”

Vực Chủ thanh âm vang lên, ngón tay khẽđộng liền dẫn đạo hắc hóa cuối cùng hóa thành lưu quang, truyền thẳng vào cơ thể hắn. Ngay lập tức, Vân Chính Thiên thân thể chính thức run lên mãnh liệt. Hắc quang tỏa ra đem thân thể của hắn hoàn toàn bao phủ lại, tựa nhưđóng thành một cái kén, chờđợi thời cơđản sinh.

...

Mã Thiên Hoa cuồng bạo hỏa diễm đánh bay một đầu huyết thú, sắc mặt có chút tái nhợt, quay lại nhìn đồng bọn ở sau lưng đáng chống trả quyết liệt với sinh vật bản địa từ huyết hải bên dưới bò lên.

Đã hơn một ngày trôi qua từ khi Vân Chính Thiên rơi xuống huyết hải, hắn từđóđến giờ vẫn không có xuất hiện. Mặc dù nội tâm vẫn tin rằng Vân Chính Thiên hắn không có làm sao, nhưng thủy chung Mã Thiên Hoa vẫn vô cùng lo lắng.

Lương Thế Nhân suốt một ngày qua, có thể tự xưng là chiến thần. Số lượng huyết thú chết dưới tay của hắn không ít hơn trăm đầu. Lôi Ảnh Quang Minh Kích nhuốm màu thê lương, thế nhưng hai mắt hắn tràn ngập quật cường ý chí.

Vân Chính Thiên trước khi rời đi đã giao phó cho hắn phải bảo vệ mọi người, tới giờ hắn vẫn làm rất tốt nhiệm vụ. Những thành viên còn lại cũng chiến đấu cật lực, thế nhưng đoạn đường đi xuyên qua thung lũng huyết hải dường như dài vô tận. Hơn một ngày đường bọn hắn mới nhìn thấy đoạn cuối của thung lũng huyết hải dài đằng đẳng này.

Hơn một trăm cái bình đài hình tròn, cuối cùng đã đặt chân lên cái cuối cùng. Bên phía đối diện chính là một cái cửa hang, bên ngoài tràn ngập ánh sáng.

“Thấy lối ra rồi, tất cả cố lên.”

Cảđội nhất thời đấu chí sục sôi, lập tức thiết lập đội hình bay quen thuộc, chỉ cần đi qua cửa hang kia liền thoát khỏi thung lũng huyết hải đáng nguyền rủa này.

Mã Thiên Hoa đệ tam hồn hoàn triển khai, Phượng Dực Thiên Tường.

Cánh phượng to lớn vỗ mạnh lần nữa đem cảđội nhấc lên không trung. Tiếu Phong vận dụng phong nguyên tố bao phủ xung quanh, đem trọng lượng cảđội cấp tốc giảm xuống, giảm gánh nặng cho Mã Thiên Hoa.

Hưu!

Nhìn thấy cửa hang trước mắt, dường nhưđem mọi mệt nhọc suốt một ngày qua hoàn toàn tan biến, Mã Thiên Hoa dốc sức bay thẳng, sau đó xuyên qua. Ánh sáng tràn ngập khiến bọn hắn bất giác bị lóa mắt, thế nhưng mùi hương thơm diệu từ vô số thực vật khiến tinh thần bọn hắn hết sức thỏa mãn.

“Chúng ta thành công rồi.”

Hàn Thanh Chi kinh hỷ kêu lên. Đúng vậy, bọn họđã vượt qua được Địa Ngục Lộ, thoát khỏi Thung Lũng Huyết Hải, trực tiếp tiến tới khu vực dưới chân núi Thiên Sơn.

Tòa Thiên Sơn cao sừng sững, bao phủ bởi băng tuyết trắng xóa đã hiện ra ở trước mặt. Chứng minh một điều Thiên Đạo thử thách, Long Thần thành tiểu đội đã hoàn toàn xuất sắc vượt qua.

“HỐNG ——.”

Đột ngột một tiếng hống giận dữ vang lên, làm cả đội bất giác dựng hết cả lông tơ. Bởi vì bọn hắn cảm nhận được, chủ nhân của tiếng hống này, thực lực tuyệt đối không thấp. So với hồn thú từ khi tiến vào Thiên Đạo tới nay, đây chính là tồn tại mạnh mẽ nhất bọn hắn gặp phải.

Tiếu Phong âm trầm nói: “Không xong rồi, là một đầu có được vạn năm tu vi hồn thú.”

Sử dụng phong nguyên tố dò xét, Tiếu Phong rốt cuộc cung cấp một tin tức chấn động. Mặc dù vạn năm hồn thú mang tới nguy cơ khủng khiếp nhưng bọn hắn là một tiểu đội, hiểu ngầm phối hợp hẳn vẫn đủ để đánh một trận với vạn năm hồn thú.

Thế nhưng bây giờ tình huống thực không tốt, cả đội đều trong trạng thái mệt mỏi, bây giờ đối phó với vạn năm hồn thú, đích xác là lựa chọn sai lầm.

Mã Thiên Hoa không do dự kêu lên:

“Chúng ta rời đi, mau lên.”

Tránh voi chẳng xấu mặt nào, câu này rất đúng trong điều kiện hiện tại. Long Thần thành tiểu đội nếu thực sự đối chiến với nó, chỉ sợ toàn quân tổn thất nặng nề. Lấy Mã Thiên Hoa dẫn đầu, cả đội xếp thành một hàng dọc, cấp tốc di chuyển tránh xa vị trí tiếng hống truyền tới.

Bất quá, bọn hắn vừa di chuyển không xa, thì từ trong rừng sâu đột nhiên có một thân ảnh to lớn lóe lên, tức thì rơi xuống ngay vị trí cả đội đang đứng.

“Tránh ra.” Mã Thiên Hoa quát lên, tức thì sáu người lập tức theo sáu hướng khác nhau mà tránh né.

Thân ảnh cự thú rớt xuống, với thể trạng to lớn của nó nện thẳng vào mặt đất, cảm thấy đại địa thoáng rung chuyển một trận.

Đây là loại gì hồn thú, mà mang tới uy áp kinh khủng như vậy. Hoa Quyển Sinh kiến thức uyên thâm, lập tức đưa mắt quan sát đầu hồn thú này, nhất thời hai mắt hắn ngây ra, thanh âm lắp bắp nói:

“Vạn năm Ám Kim Khủng Trảo Hùng.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.