Chương trước
Chương sau
Ám Kim Khủng Trảo Hùng so với hôm qua thì không hung dữ bằng, có lẽ nó cũng cảm nhận được một số khí tức nguy hiểm từ những tên thiếu niên ở đây. Nó dùng phong thái ung dung nhất mà tiến ra khỏi rừng rậm, không gấp gáp, không vội vã, chủ yếu để dò xét mấy tên nhân loại trước mặt.

Hồn thú tiến vào vạn năm cấp bậc tồn tại, trí tuệ đã phát triển vượt bậc, tuy chân chính so với nhân loại vẫn có chút chênh lệch, nhưng cũng không quá nhiều. Còn chưa nói tới Tà hồn lực, loại này lực lượng không những tăng lên tự thân lực lượng của hồn thú, mà trí tuệ càng phát triển nhanh chóng hơn.

Cho nên mới có chuyện hồn thú dần dần ép nhân loại vào bờ vực diệt vong, chỉ đành nép mình ở Nhân Vực nhỏ bé, diện tích sinh sống không bằng một phần ba so với một vạn năm trước.

Mặc dù mọi người đang ở trong vị diện do Vực Chủ tạo nên, mật đồ tà hồn lực không nhiều như Nhân Vực nhưng vẫn có ảnh hưởng nhất định đến thực lực hồn thú.

Ám Kim Khủng Trảo Hùng giơ song trảo lên ngang hông, khẽ cọ quẹt vào nhau vang lên thanh âm ‘leng keng’, hai tròng mắt kim sắc đảo qua đảo lại, tựa như đang lựa chọn đối thủ.

Đột nhiên ánh mắt nó dừng lại ngay vị trí Mã Thiên Hoa, rõ ràng nó nhận ra đây là nhân loại ngày hôm qua đem lông của nó đốt trụi một mảng, cục tức còn chưa kịp nuốt xuống, hôm nay liền gặp lại.

“HỐNG——”

Ám Kim Khủng Trảo Hùng tức thì ngửa mặt lên trời gầm vang một tiếng, trảo bên phải đưa lên cao sau đó mạnh mẽ vỗ xuống mặt đất.

“ẦM ——.”

Đại địa dưới một trảo của Ám Kim Khủng Trảo Hùng, lập tức xuất hiện dấu hiệu vỡ nát. Lấy vị trí trảo cắm vào mặt đất, một loại lực lượng vô hình từ bên dưới xới tung đất đá lên, đem toàn bộ đất đá bắn thẳng tới Mã Thiên Hoa vị trí.

Mã Thiên Hoa trở thành mục tiêu công kích đầu tiên của Ám Kim Khủng Trảo Hùng, bất quá, nàng trong mắt không có nữa điểm hoảng sợ. Một cỗ nóng rực hỏa diễm ngưng tụ nơi lòng bàn tay, tức thì Mã Thiên Hoa một chưởng vỗ về phía trước, mạnh mẽ ngạnh kháng với đòn công kích của Ám Kim Khủng Trảo Hùng.

Sau lưng Mã Thiên Hoa, đệ nhất hồn hoàn vừa lóe lên, tức thì đệ nhị cũng sáng óng ánh. Hư ảnh Tà Hỏa Phượng Hoàng sau lưng nàng càng ngưng thật hơn, Phượng Hoàng mở miệng phun ra một cột hỏa diễm quang trụ to lớn, chớp mắt một cái bay theo ngang sau đòn hỏa diễm ban đầu.

“ẦM ——.”

Đoàn hỏa diễm có thể tích nhỏ kia vừa chạm vào đống đất đá do Ám Kim Khủng Trảo Hùng xới lên liền nổ tung, đem khối đất đá đó nổ tung thành vô số mảnh nhỏ, ngay sau đó, hỏa diễm quang trụ xuyên qua đám bụi mù đó, trực tiếp trúng vào ngực của Ám Kim Khủng Trảo Hùng. Nhiệt độ cao khiến cự hùng rống lên một tiếng, song trảo theo bản năng đưa lên vỗ mạnh vào nhau.

Một cỗ phong bạo xuất hiện đem hỏa diễm quang trụ của Mã Thiên Hoa nhanh chóng dập tắt. Chỉ đơn giản một vỗ liền dễ dàng hóa giải công kích mãnh liệt của nàng.

Mã Thiên Hoa hai mắt không khỏi chấn động, xem ra nàng vẫn có chút xem thường thực lực của Ám Kim Khủng Trảo Hùng.

Đoàn hỏa diễm ban đầu chính là đệ nhất hồn kỹ của nàng, Phượng Hoàng Hỏa Dục. Mà khối hỏa diễm quang trụ kia, chính là đệ nhị hồn kỹ, Phượng Hoàng Bạo Liệt Kích.

Mã Thiên Hoa luân phiên sử dụng hai hồn kỹ một cách thuần phục như vậy, nàng đã thể hiện bản thân ưu tú của mình, nhưng vẫn không đủ để Ám Kim Khủng Trảo Hùng bên kia tổn thương lấy một chút.

“Thật đáng ghét gia hỏa.” Mã Thiên tức giận mắng.

Ngay lúc này, những người còn lại cũng bắt đầu động thủ. Linh Tôn Thượng dưới chân bay lên năm vòng hồn hoàn, sau đó một thanh trường mâu màu xám xuất hiện ở trên tay, tỏa ra khí tức sắc bén, tuyệt đối không thể xem thường.

Võ hồn của hắn gọi là Bá Vương Mâu, là một loại khí võ hồn am hiểu lực lượng cùng tốc độ. Linh Tôn Thượng ở Linh Băng thành còn có biệt danh là Mâu Thần.

Từ nhỏ đã được truyền thụ mâu pháp, thương pháp, đến khi mười tuổi đã đại công cáo thành. Năm nay mười tám tuổi, hồn lực năm mươi cấp Hồn Vương. Ở Linh Băng thành tuyệt đối có thể xưng là thế hệ trẻ tài ba nhất.

Bất quá tham gia khảo nghiệm một năm vừa qua, Linh Tôn Thượng mới biết thiên tài thực sự nhiều vô số kể. Điển hình như Đái Thiên Huyền ở bên kia. Võ hồn của hắn là Tam Nhãn Bạch Hổ, sở hữu song thuộc tính tinh thần và quang minh. Bản thân Bạch Hổ thể chất đã vô cùng cường hãn, huyết thống lại mạnh mẽ, so với Tà Hỏa Phượng Hoàng của Mã Thiên Hoa không thua kém một chút nào.

Tương truyền Tam Nhãn Bạch Hổ người sở hữu đời thứ nhất, chính là con ngoài giá thú của Linh Băng Đấu La Hoắc Vũ Hạo, nội tình uẩn khúc không ai biết rõ, nhưng kỳ thực Đế Hậu Chiến Thần của Nhật Nguyệt Đế Quốc năm đó đã sở hữu một giọt máu của hắn.

Con trai của Hoắc Vũ Hạo, được Đế Hậu đặt là Từ Vân Hãn, hắn sinh ra liền mang trong mình huyết thống mạnh mẽ từ phụ thân, võ hồn bạch hổ cùng với linh mâu biến dị trở thành Tam Nhãn Bạch Hổ, sau này thành tựu Phong Hào đấu la, tự xưng là Tam Nhãn Đấu La, uy danh vang vọng khắp đại lục.

Sau hai vạn năm truyền thừa, không biết cơ duyên nào lại mang chủng loại võ hồn cường đại này trở lại gia tộc thủy tổ của nó, chính là một trong những gia tộc lâu đời nhất ở Đấu La Đại Lục, Đái Gia.

Đái Thiên Huyền, võ hồn Tam Nhãn Bạch Hổ, năm nay mười tám tuổi, hồn lực năm mươi hai cấp Hồn Vương. Hắn so với Linh Tôn Thượng, mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Mã Thiên Hoa thế công vừa bị chặn lại, ngay lập tức Linh Tôn Thượng cùng Đái Thiên Huyền trực tiếp xông lên. Hai người bọn hắn phân biệt từ hai hướng khác nhau, giáp công Ám Kim Khủng Trảo Hùng ở giữa.

Bá Vương Mâu như xé gió, không khí xung quanh tựa hồ bị mũi thương hút lấy, tạo thành một vòng xoắn ốc, chớp mắt một cái đã xuyên tới vị trí hông phải của Ám Kim Khủng Trảo Hùng.

Đái Thiên Huyền cũng không có chậm trễ, sau lưng hắn đệ nhị cùng đệ tam hồn hoàn sáng lên. Võ hồn Tam Nhãn Bạch Hổ của hắn có chút bất phàm, bình thường một võ hồn chỉ có thể sở hữu một hồn kỹ tăng phúc mà thôi, bất quá Bạch Hổ võ hồn chính là ngoại lệ, nó có thể sở hữu tối đa là ba loại hồn kỹ tăng phúc.

Bạch Hổ Kim Cương Biến, Bạch Hổ Ma Thần Biến.

Thân thể Đái Thiên Huyền cấp tốc bành trướng lên, chiều cao vượt qua ba mét, một đôi hổ trảo to lớn đem phần lưng của Ám Kim Khủng Trảo Hùng hung hăng vỗ xuống.

“KHANH ——.”

“ẦM ——.”

Thanh âm va chạm luân phiên vang lên, Linh Tôn Thượng cùng Đái Thiên Huyền thế công đắc thủ, trực tiếp đánh vào thân thể Ám Kim Khủng Trảo Hùng. Bất quá, bọn hắn rất nhanh liền nhận ra có chút không đúng.

Ám Kim Khủng Trảo Hùng vẫn bình chân như vại, để mặc cho hai người bọn hắn đánh tới mà không chút phản kháng. Linh Tôn Thượng cùng Đái Thiên Huyền không có ngây thơ tới mức nghĩ rằng, tốc độ của mình so với Ám Kim Khủng Trảo Hùng nhanh hơn.

Cường giả đều có một phần linh tính nhạy cảm, ngay lập tức hai người cấp tốc thôi động bộ pháp lui ra, thế nhưng đã hơi muộn màng.

Ám Kim Khủng Trảo Hùng trên người bộ lông vàng càng thêm óng ánh, một cỗ hung bạo khí tức, tựa như viễn cổ hung thú đản sinh, trong chớp mắt đem thân thể hai người bọn hắn bao phủ lại.

“Chết tiệt.” Hai người bị giam cầm trong vầng sáng kim sắc đó, hoàn toàn không thể nhúc nhích một chút nào.

Chuyện này... cả đám ánh mắt vô cùng chấn động. Thủ đoạn của Ám Kim Khủng Trảo Hùng thật khó lường, ngay cả Hồn Vương cũng dễ dàng khóa chặt mọi hành động như vậy.

Ngay lúc Ám Kim Khủng Trảo Hùng chuẩn bị công kích hai người bọn hắn, phản xạ nhanh nhất là Từ Thiên Phong, hắn đứng đó không quá xa, cảm nhân Ám Kim Khủng Trảo Hùng có sự biến hóa khác lạ, hồn lực trong cơ thể đã ngưng tụ tại đan điền vài giây trước đó.

Hồn hoàn của hắn vẫn không có xuất hiện, thế nhưng thân thể Từ Thiên Phong đột nhiên bành trướng. So với Đái Thiên Huyền thì không thua kém chút nào. Đặc biệt tứ chi cực kỳ lực lưỡng, giống như một đầu hồn thú có thể trạng giống người nhưng kích thước lại to lớn hơn rất nhiều.

Vương Hạo thấy vậy không khỏi lên tiếng tán thưởng:

“Thiên Phong huynh thực lực bất phàm, bản thể võ hồn cực kỳ hiếm gặp cũng có thể sở hữu a.”

Mã Thiên Hoa nghe vậy lập tức kinh ngạc nhìn Từ Thiên Phong. Hắn là hồn sư sở hữu bản thể võ hồn sao, nàng trước giờ vẫn chưa từng gặp qua hồn sư nào như vậy, thật mạnh mẽ võ hồn.

Bản thể võ hồn phẩm chất trong kim tự tháp võ hồn, xếp hạng chỉ thua kém một loại đó chính là cực hạn võ hồn mà thôi. Độ hiếm gặp của nó so với song sinh võ hồn còn cao hơn rất nhiều.

Hiện tại đã xác nhận được Từ Thiên Phong có võ hồn bản thể, nhưng không rõ là bộ phận nào của hắn hóa thành võ hồn. Bản thể võ hồn qua mấy vạn năm uẩn dưỡng, cũng có xác suất xuất hiện đặc biệt cường đại chủng loại, ví dụ như Vực Chủ võ hồn kia, chính là một chức năng của đại não, Viễn Tưởng võ hồn, sở hữu sáng tạo chi lực.

Đối với hồn sư sở hữu bản thể võ hồn mà nói chỉ cần cố gắng tu luyện, tương lai ắt không tầm thường.

Từ Thiên Phong khí chất vương giả cao cao tại thượng vẫn không thay đổi, cho dù ngoại có biến hóa như thế nào. Hắn hai mắt âm trầm rồi đột nhiên lóe lên, tức thì một quyền như trời thần đất lở, đem thân thể Ám Kim Khủng Trảo Hùng oanh mạnh một cái.

“ẦM ——.”

Ám Kim Khủng Trảo Hùng thân thể cao hơn sáu thước, dưới một quyền kinh người của Từ Thiên Phong, bị đánh bay hơn mười mét mới miễn cưỡng ổn định lại. Giữa ngực lưu lại một đạo quyền ấn, phản phất có một chút máu bầm ngưng tụ.

Thật là kinh hãi thế tục, Từ Thiên Phong một quyền này, trực tiếp đả thương Ám Kim Khủng Trảo Hùng tu vi vạn năm. Nói ra không mấy ai có thể tin được. Từ Thiên Phong, năm nay mười tám tuổi, sở hữu bản thể võ hồn, hồn lực năm mươi ba cấp Hồn Vương.

Một quyền lúc nãy trực tiếp giải vây cho hai người Linh Tôn Thượng. Bọn hắn sắc mặt ngưng trọng lại, không phải bởi vì bản thân không chú ý mà rơi vào hạ phong, mà do thực lực Từ Thiên Phong chấn nhiếp.

Vốn dĩ nghĩ rằng chỉ có Vương Hạo mới mạnh đến mức biến thái như vậy, không ngờ Từ Thiên Phong vốn kín tiếng kia, đồng dạng có được thực lực kinh người.

Mã Thiên Hoa nội tâm bắt đầu xuất hiện lo lắng ý tứ. Đám thiếu niên ở đây, người nào cũng là thiên chi kiêu tử, mặc dù nàng thiên phú không thấp, bất quá so với bọn hắn vẫn có chênh lệch không nhỏ, nhất thời không cách nào bù đắp được.

“Nếu như hắn ở đây, có thể cùng bọn họ sáng ngang hàng hay không?” Mã Thiên Hoa trong lòng tự hỏi, bất giác cảm giác nhớ nhung lại dâng lên. Nàng vội lắc lắc đầu mấy cái, lấy lại sự tập trung quan sát Ám Kim Khủng Trảo Hùng trước mặt.

Từ Thiên Phong một quyền tuy mạnh nhưng vẫn không làm Ám Kim Khủng Trảo Hùng bớt hung hăng, trái lại nó có cảm giác hưng phấn hơn nhiều, chiến ý sục sôi theo tiếng hống mà vang vọng khắp khu vực.

Cả người Ám Kim Khủng Trảo Hùng hơi cong lại, ngay sau đó một cỗ khí tức bá đạo bắt đầu xoay vòng. Thiên địa nguyên lực trong nháy mắt tập trung trên hữu trảo của nó, một tầng nhàn nhạt ám sắc vầng sáng đem hữu trảo bao phủ lại.

“Thật kinh khủng hồn kỹ.” Linh Tôn Thượng ánh mắt kinh sợ nhìn Ám Kim Khủng Trảo Hùng đang ngưng tụ hồn lực.

“Xem ra hôm nay phải khổ chiến một trận rồi.” Đái Thiên Huyền trên người lông hổ khinh động trong gió, hồn lực trong cơ thể điên cuồng vận chuyển chuẩn bị đối bính.

Từ Thiên Phong sắc mặt không đổi, nhưng bàn tay khẽ siết chặc lại, trong lòng không khỏi khẩn trương. Mã Thiên Hoa hô hấp có chút không thông, nàng trong cả đám tu vi thấp nhất, dưới một kích toàn lực của Ám Kim Khủng Trảo Hùng, kình lực đủ làm nàng bị thương a.

Ngay lúc này, Vương Hạo đột nhiên xuất hiên, chắn trước mặt nàng, hắn một đầu tóc đen tung bay, khí chất xuất trần tỏa ra mãnh liệt, cực kỳ khác so với bình thường. Mã Thiên Hoa nhìn Vương Hạo trước mặt, cảm thấy hắn có một chút rất giống Vân Chính Thiên.

Đó chính là bá khí lẫm liệt, tương lai thành tựu không thể hạn lượng.

Vương Hạo xoay đầu lại nhìn nàng, cười nói:

“Yên tâm đi, ta sẽ không để ngươi bị thương.”

..............
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.