Chương trước
Chương sau
Đấu La đại lục phân chia tứ vực về sau, lấy Thú Vực là địa vực có lãnh thổ rộng lớn nhất. Cơ hồ toàn bộ Đấu La đại lục viễn cổ niên đại phần lãnh thổ đều là Thú Vực hiện tại một bộ phận, hơn nữa Thú Vực còn chiếm đóng một phần Đấu Linh đại lục và Thiên Đấu đại lục lãnh thổ trước kia.

Chỉ xét riêng về mặt diện tích thì cho dù Nhân Vực cùng Thiên Vực mới thành lập kia có gộp lại rồi nhân lên gấp đôi cũng không cách nào cùng Thú Vực so sánh.

Vì thế hồn thú mới có đầy đủ tài nguyên cùng diện tích để sinh sôi phát triển, rốt cuộc ngắn ngủi vài ngàn năm đã trở lại đỉnh phong thời kỳ. Mà cái thời đại mới này, bọn chúng cũng không cần san sẻ Đấu La đại lục với nhân loại nữa a.

Tại viễn cổ niên đại thời kỳ, mười vạn năm hồn thú là tương đương với tồn tại trong truyền thuyết, rất hiếm khi được nhìn thấy. Thế nhưng ma lực rơi xuống Đấu La Tinh Cầu, bị Hắc Ám Cổ Thụ đồng hóa thành tà hồn lực đã thay đổi tình trạng này.

Hồn thú tốc độ tu luyện so với dĩ vãng nhanh hơn không ít, càng không cần tích lũy đủ ngàn năm mới có thể xưng là ngàn năm hồn thú. Hiện tại muốn đạt tới ngàn năm hồn thú danh xưng, ngươi chỉ cần tích cực duy trì sống sót khoảng một trăm năm tả hữu mà thôi.

Chính vì vậy vạn năm hồn thú đối với Thú Vực chính là cấp thấp nhất, năm vạn năm hồn thú trở lên chiếm đại đa số, là lực lượng chủ chốt. Không cần giải thích cũng biết đây là cái tình huống rợn người như thế nào, phải biết năm vạn năm hồn thú đã có thực lực đối đầu với Phong Hào đấu la nhân loại cường giả rồi.

Mà mười vạn năm hồn thú chiến lực tương đương Siêu Cấp đấu la nhân loại cường giả, càng là dễ gặp hơn bao giờ hết. Chỉ cần mon men tiến lại gần nơi Tà Ma Hạt Giống được gieo trồng, ngươi sẽ tao ngộ được chân chính chiến lực của hồn thú, để biết được lý do tại sao vạn năm trước nhân loại cường đại đến như vậy, khoa học kỹ thuật đã phát triển đến mức hướng ra bên ngoài Đấu La Tinh Cầu để nghiên cứu. Nhưng vẫn bị hồn thú một đường gạt bỏ cùng hủy diệt cho tàn lụi.

Mà cái nơi Tà Ma Hạt Giống được gieo trồng kia, thậm chí loại đỉnh cấp cường giả như Lưu Vân Long liều mạng tiến vào, như cũ vẫn có tỷ lệ bị miểu sát vẫn lạc. Thế mà đây lại là nhiệm vụ tối trọng yếu của Vân Chính Thiên, thật chẳng có gì hợp tình hợp lý cả.

Thú Vực kia so với Lưỡi Quỷ đại đạo lúc trước nguy hiểm hơn không biết bao nhiêu lần. Vân Chính Thiên thực lực hiện tại, tại Nhân Vực cũng đủ thành danh một đời, nhưng tiến vào Thú Vực lại chẳng khác gì con sâu cái kiến. Nếu không phải hắn sở hữu đặc thù lực lượng có thể bỏ qua tà hồn lực áp chế thì cũng không có ai đồng ý giao trọng trách quan trọng cho một kẻ còn chưa đột phát Phong Hào đấu la cấp bậc.

Lần này tiến vào không thể ngang nhiên tung hoành như trước., ngoài ra hắn còn phải đặc biệt chú ý đến tam nữ đi theo.

Tam nữ này tất nhiên không phải bình hoa di động. Bọn họ đều mang đến cho Vân Chính Thiên chỗ tốt riêng.

Đệ nhất nữ, không cần phải nói dĩ nhiên là Mã Thiên Hoa rồi.

Mã Thiên Hoa nàng hiện tại tu vi đã đột phá Hồn Thánh, Thập Thủ Liệt Dương Xà nội đan cũng đã đem đi phục dụng, rốt cuộc thành công luyện ra Thập Thủ Phượng Hoàng võ hồn chân thân không khác gì tổ tiên của nàng lúc xưa.

Sự tình bất khả tư nghị là tà hỏa như cũ không có bị triệt để khu trừ như dự đoán, thế nhưng lấy Vân Chính Thiên cực hạn chi băng năng lực, tà hỏa hiện tại đã không còn là mối đe dọa đáng lo lắng nữa rồi.

Vân Chính Thiên chưa có nhìn thấy Mã Thiên Hoa thực lực hiện tại như thế nào, nhưng với hỏa thuộc tính phẩm chất hiện tại đã đủ để trấn áp tà hồn lực có trong Thú Vực xuống mức thấp, lại thêm hắn cực hạn chi băng hậu thuẫn. Để nàng theo hắn tiến vào Thú Vực, tuyệt đối không thành vấn đề.

Đệ nhị nữ, chính là Thần Thánh Thiên Sứ Gia tộc nhất đại tiểu thư, Ân Minh Tuyết.

Ân Minh Tuyết tình huống so với Mã Thiên Hoa càng không cần phải nói, võ hồn Sắc Vũ Thiên Sứ của nàng đồng dạng sở hữu ma lực, đối với môi trường bên trong Thú Vực chỉ càng kích phát tiềm năng của nàng mà thôi, trăm lợi không có một hại. Vả lại Vân Chính Thiên nếu như hắn muốn tiến vào Thần Thánh Thiên Sứ gia tộc, tiếp nhận Nghĩ Lễ Rửa Tội kia để phục sinh Quang Minh Thánh Kiếm thì sự hiện diện của Ân Minh Tuyết càng không thể thiếu.

Đối với nhị nữ này mà nói, đi theo hắn chính là một lựa chọn phi thường đúng đắn. Bởi vì cả hai người Mã Thiên Hoa và Ân Minh Tuyết, đối với Vân Chính Thiên đều có đặc thù tình huống xảy ra.

Mã Thiên Hoa có thể thông qua Sinh Mệnh Tương Hợp mà thực hiện võ hồn dung hợp kỹ với Vân Chính Thiên. Cái kia Băng Thiên Nữ Thần xinh đẹp mạnh mẽ chính là một thủ đoạn bảo mệnh tuyệt vời. Nên nhớ lúc trước bọn hắn tu vi chỉ là Hồn Vương mà đã đem Băng Thiên Nữ Thần triển khai ra cực hạn chi băng năng lực.

Bây giờ lấy hắn băng nguyên tố dĩ nhiên đạt tới cực hạn chi băng, Băng Thiên Tuyết Nữ trình độ đã không thể dùng quá khứ để đo lường được nữa. Không biết chừng nàng còn có khả năng đạt tới Độ Không Tuyệt Đối trình độ.

Còn một lý do nữa để nói Mã Thiên Hoa cực kỳ phù hợp để đi theo hắn.

Mã Thiên Hoa đột phá hoàn Hồn Thánh, hỏa nguyên tố cấp bậc tinh thuần phẩm chất tăng vọt, thậm chí so với cực hạn chi hỏa không kém là bao. Cho nên rất có thể sẽ xuất hiện thêm võ hồn dung hợp kỹ đệ nhị hình thái.

Băng Thiên Nữ Thần là lấy nữ tính của nàng và băng thuộc tính của hắn, thì tất nhiên cũng sẽ có tình huống ngược lại. Hai người bọn hắn đang rất chờ mong suy đoán của mình là chính xác. Như vậy võ hồn dung hợp kỹ đệ nhị hình thái kia, rất có thể đem quyền làm chủ giao qua cho hắn, đánh ra cực hạn chi hỏa chân chính uy lực.

Lại nói tới Ân Minh Tuyết một chút tình huống đặc thù, nàng tuy cùng Vân Chính Thiên không thể thực hiện võ hồn dung hợp kỹ, nhưng cái kia ngoại phụ hồn kỹ không so với võ hồn dung hợp kỹ yếu hơn là bao, thậm chí một số trường hợp nhất định sẽ bạo phát kinh khủng uy năng.

Mà cái Thiên Ma Kiếm Trận hồn kỹ kia cũng không chắc là duy nhất ngoại phụ hồn kỹ giữa hắn và nàng. Nếu trong tương lai Ân Minh Tuyết tu vi tăng lên, ngoại phụ hồn kỹ có khả năng biến hóa như thế nào, hiện tại không ai nắm rõ.

Tổng hợp những yếu tố trên, cho thấy hai người này đi theo hắn tuyệt đối mang tới hiệu quả không kém. Riêng chỉ có đệ tam nữ kia mới là thứ làm hắn đau đầu.

Thiên Minh Thần Triều đệ nhất luyện dược sư, thân phận thần bí, siêu cấp diễn viên, suy nghĩ ngây thơ Tiên Dao Tử.

Tiên Dao Tử lúc nào cũng như con nít nhí nha nhí nhố, nếu không phải rượu thuốc của nàng mang tới hiệu quả không tồi, làm cho Bích Lân kịch độc kia không cách nào nhúc nhích, thì Vân Chính Thiên cũng không muốn đem nàng theo làm gì.

Dựa theo trên người nàng hồn lực ba động, rõ ràng cũng là một danh hồn sư, chỉ là tu vi thấp đến thảm thương, đoán chừng hai mươi cấp tả hữu. Bất quá tu vi thấp cũng không ngăn cản được nàng tài nghệ luyện dược phát triển. Trong Thiên Minh Thần Triều, phải nói nàng luyện dược đứng ở hàng đầu, gọi là đệ nhất luyện dược sư cũng không ngoa.

Mặc dù có phần không muốn nhưng hắn vẫn đáp ứng Tiên Dao Tử đi theo, cho đến khi hắn triệt để khu trừ được Bích Lân kịch độc thì mới an tâm được. Ai mà biết được cái này kịch độc, sẽ không tái phát vào một ngày đẹp trời cơ chứ.

Hết cách rồi, dược phương thì Tiên Dao Tử không bán ra, đành để nàng như cái đuôi đi theo sau ba người bọn hắn. Vân Chính Thiên quyết định làm như vậy, một phần cũng vì thân phận thần bí của Tiên Dao Tử, hắn không muốn để lại bất cứ mối nguy hiểm nào cho Thiên Minh Thần Triều, cho nên đồng thuận để nàng theo hắn tiến vào Thú Vực.

Sáng sớm một ngày đẹp trời, tại biên giới Thiên Vực và Thú Vực, Thiên Môn cổng thành có khoảng mười đạo thân ảnh tụ tập.

Trong đó dễ thấy nhất là Vân Chính Thiên cùng tam nữ đi cùng. Bên cạnh là những nhân vật chủ chốt của Thiên Minh Thần Triều như Ngạo Thiên Long, Lương Thế Nhân, Kim Ngân hộ pháp, Thiên Phong lão tổ cùng Tô Trịnh trưởng lão.

Bọn họ tới đây là để cung tiễn Minh Chủ của mình chuẩn bị tiến vào Thú Vực.

Đứng ở hàng đầu tiên, Tô Trịnh trưởng lão trầm giọng nói:

“Minh Chủ, ngươi lần này tiến vào Thú Vực phải hết sức cẩn thận. Tuy lấy ngươi thể chất đặc thù sẽ không bị tà hồn lực trong đó xâm thực nhưng cũng không nên vì vậy mà chủ quan. Nên nhớ mỗi một khỏa Tà Ma Hạt Giống đều có cường giả hồn thú trông chừng, nếu không nắm chắc tuyệt đối không nên vọng động.”

Vân Chính Thiên nghiêm túc đáp: “Đa tạ Tô trưởng lão, ta sẽ có chừng mực. Hiện tại mục đích duy nhất là dò xét một chút tình hình ở bên trong, đồng thời liên lạc với mấy vị tiền bối đang tiềm phục. Ta sẽ không tự đi rước họa sát thân a.”

Thiên Phong lão tổ, Kim Ngân hộ pháp cũng nói vài lời, tất cả đều những lời hoa mỹ có cánh. Đối với bọn họ trong lòng, Vân Chính Thiên đã là tồn tại cao cao tại thượng, thậm chí so với thần cách không khác là bao. Không chỉ riêng về mặt tín ngưỡng mà đối với thực lực cũng nhận được sự khiếp sợ của mấy người bọn họ.

Kể cả Thiên Phong lão tổ loại này cường giả trong lòng rất hiểu rõ, cho dù bây giờ hắn có trực tiếp cùng Minh Chủ so đấu chỉ sợ cũng phải đón lấy thất bại mà thôi. Ba người đồng dạng thở phào nhẹ nhõm vì may mắn lúc trước không cùng với Minh Chủ kết thù oán a.

Tiếp đến Ngạo Thiên Long, Lương Thế Nhân mấy cái thân quen huynh đệ, ánh mắt trái lại có chút không cam lòng. Kỳ thực bọn hắn còn muốn cùng Vân Chính Thiên xông xáo Thú Vực, thế nhưng bị đối phương trực tiếp khước từ.

Có hai người bọn hắn ở lại tọa trấn Thiên Minh Thần Triều, Vân Chính Thiên mới yên tâm được.

“Lão đại, chỉ cần ngươi nói một tiếng, cho dù núi đao biển lửa hoặc vạn dặm xa cách bọn ta cũng sẽ tới giúp ngươi.” Lương Thế Nhân trịnh trọng nói.

Ngạo Thiên Long tiếp lời: “Có đánh lớn, đừng quên chúng ta là được. Ngoài ra còn phải bình an trở về, ta còn muốn cùng các ngươi so đấu tửu lượng a. Nhớ lấy!”

Huynh đệ thân thuộc, lời ít nghĩa nhiều. Vân Chính Thiên khắc cốt ghi tâm.

Một lát sau mặt trời đã lên tới đỉnh điểm, hắn một mặt mỉm cười, khẽ hướng mấy người ở lại ôm quyền nói:

“Được rồi. Chúng ta đi đây. Cao sơn lưu thủy, hậu hội hữu kỳ.”

“Minh Chủ thượng lộ bình an.” Cả đám người đồng thanh hô lớn.

Khẽ gật đầu một cái, Vân Chính Thiên cùng với tam nữ đi qua Thiên Môn cổng thành, trực tiếp bước vào Thú Vực lãnh địa. Chớp mắt mấy cái đã khuất lấp phía sâu bên trong sâm lâm dài đằng đẳng.

Nhìn bóng lưng Minh Chủ cùng tam nữ rời đi, Tô Trịnh trưởng lão một mặt tự hào nói:

“Minh Chủ quả thật thiên phú ngút trời, xem ra đám hồn thú, tà hồn sư kia sắp tới hứng lấy khủng bố thiên tai a.”

Ngạo Thiên Long nghe vậy khẽ huých vào người vị sư phụ của hắn, đắc ý nói: “Sư phụ! Ngài mà cũng nói như vậy, xem ra ta kết giao không có lầm người a.”

“Tiểu quỷ, lâu không gặp đã trở nên ngạo mạn như vậy, trở lại xem ta làm sao giáo huấn ngươi.” Tô Trịnh tức giận nói.

“Khặc, không cần ngài nhọc công a. Ta cùng với Huyền Long đấu la kia đã hẹn ước đánh một trận giao hữu. Lại nói Thiên Minh Thần Triều bây giờ có đếu sáu vị Phong Hào đấu la ở đây, còn sợ không có đối tượng luyện võ hay sao. Chúng ta còn muốn đuổi theo bóng lưng của hắn a, vừa vặn mấy người các ngươi ở đây, sắp tới cố gắng vì chúng ta thế hệ tương lai mà bồi dưỡng đi. Hắc hắc.”

Ngạo Thiên Long một lời này quả thực có phần đạo lý, trực tiếp làm Lương Thế Nhân, Kim Ngân hộ pháp mấy cặp mắt sáng rỡ. Còn Thiên Phong lão tổ, Tô Trịnh loại này cường giả nhìn nhau, đồng loạt thở dài ngao ngán.

Xem ra Thiên Minh Thần Triều sắp tới, không vì Minh Chủ rời đi mà bớt náo nhiệt. Mấy cái tiểu quỷ ở lại, đều là thiên chi kiêu tử của thế hệ này a. Mấy cái thân già lại sắp chịu khổ.

...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.