Chương trước
Chương sau
Tiểu Hùng, Tiểu Phượng, Tử Anh tạm đại hồn linh ngưng tụ nhãn lực chăm chú rơi vào đóa hắc viêm vừa mới hình thành kia, nhất thời toàn bộ một mặt trở nên ngưng trệ. Bởi vì bên trong đóa hắc viêm, bọn hắn có thể nhìn rõ ràng một cái cực kỳ khủng khiếp diện mạo, cái này diện mạo tựa như tới từ ma quỷ thế giới. Thỉnh thoảng lại có trầm thấp ma âm vọng ra.

“Khốn kiếp nhân loại, mau thả bổn hoàng ra.”

Cái này ma âm, còn không phải Ma Hoàng bị phong ấn bên trong Hình gia trang căn nhà gỗ hay sao. Hắn hiện tại trong hình dạng hắc viêm, cũng chính là hắn trạng thái nguyên thần bên trong tinh thần hải hư huyễn hóa thành. Tất nhiên là đang bị Vân Chính Thiên khống chế.

Tử Anh gương mặt xinh đẹp có chút biến sắc nói: “Tiểu Thiên, hắn có phải là tên ma nhân khi đó không? Không phải hắn nguyên thần đã bị ngươi chém nát rồi sao. Bây giờ vẫn có thể giữ được thần trí như vậy.”

Dù là hung thú như Tử Anh, Tiểu Hùng đi chăng nữa, tao ngộ Ma Hoàng thời khắc vẫn là cực độ kinh hoàng. Cho nên bây giờ lại nhìn thấy ma nhân nguyên thần không có triệt để hủy đi, bọn họ làm sao không chấn kinh cho được.

Vân Chính Thiên cười nói:

“Đúng là hắn a. Cái tên Ma Hoàng này nguyên thần thật sự đã bị ta băm nhỏ, thế nhưng hắn sinh mệnh quả thực cường đại, ta nhất thời không có dễ như vậy gạt bỏ được.”

Tiểu Hùng trầm ngưng nói: “Không đúng! Tiểu Thiên ngươi từ khi nào học cách nói láo như vậy. Ma Hoàng này dù ở đỉnh phong mạnh mẽ cỡ nào ta không cần biết, một khi rơi xuống Đấu La Tinh, bị vị diện pháp tắc quản chế, hắn căn bản phát huy không được một phần mười sức mạnh. Cho nên ngươi mới có thể lợi dụng ma lực chính thống tu luyện tại vị diện này đi áp đảo hắn. Vì vậy ta trước mắt không tin, một cái tổn thương nguyên thần ma nhân bị vị diện pháp tắc quản chế, sinh mệnh lực lại có thể cường đại đến mức ngươi không thể hủy diệt hắn sao? Tiểu Thiên, chúng ta đều là người một nhà, có chuyện gì ngươi cứ nói ra, không cần như vậy giấu giấu diếm diếm, lão hùng không thích!”

Vân Chính Thiên đột nhiên bị Tiểu Hùng mắng một trận, làm cho Tiểu Phượng cùng Tử Anh đồng thời trợn cả hai mắt. Bình thường tên gấu mập này lười biếng vô pháp tắc, vậy mà hôm nay dớm lớn tiếng chỉnh lưng chủ nhân. Hắn có uống lộn thuốc hay không a.

Mặc dù bị mắng, thế nhưng Vân Chính Thiên không có tức giận, trái lại còn nở một nụ cười mãn nguyện:

“Tiểu Hùng ngươi không hổ là uyên thâm hung thú a, xem ra sống ba mươi vạn năm không phải vô ích. Đúng như ngươi nói, ma nhân này bị vị diện quản thúc cho nên ta mới có thể tính toán trước hết thảy sự tình. Bất quá chuyện ta nói hắn sinh mệnh lực cường đại, không phải ta nói láo, mà nguyên lai hắn thực sự như vậy. Ma Hoàng này khi còn ở trên Ma Giới, các ngươi biết ngoại hiệu hắn là cái gì không?”

Vân Chính Thiên nhìn về phía hắc viêm, cất giọng:

“Tu La Bất Diệt Hoàng.”

Uỳnh ——.

“HỖN ĐÃN!!!”

Một tiếng quát như muốn đem cả tầng trời làm cho nổ tung bỗng nhiên vang lên, tam đại hồn linh cơ hồ nhìn thấy hắc viêm bên trong gương mặt dữ tợn của ma nhân kia chân thực hiện ra. Mặc dù hắn bây giờ đã như đèn treo trước gió thế nhưng vẫn bộc phát được khủng bố hung uy như vậy, quả thực làm người khác giật cả mình.

Xem ra tên Ma Hoàng này thật sự nổi cơn thịnh nộ.

“Dòi bọ! Tên của bổn hoàng há có thể để cho hạ nhân như ngươi tùy tiện gọi.”

Ma âm từ bên trong hắc viêm lần nữa thịnh nộ vang ra, đối với ma nhân lúc nào cũng xem nhân loại như dòi bọ, bị kêu đích danh như vậy hỏi làm sao không giận. Nhưng chung qui cũng chỉ có thể giận như vậy thôi, hắn hiện tại chẳng còn tư cách làm cái gì nữa.

Vân Chính Thiên hừ lạnh, trong mắt xẹt ra một tia kim sắc, hùng hồn tinh thần lực tựa như chân thực tồn tại hóa thành một đạo kiếm quang. Kiếm quang vừa ngưng tụ liên giáng thẳng vào hắc viêm. Ngay lập tức ma nhân đau đớn thanh âm ré lên một tiếng.

“A. Đau quá! Đê tiện nhân loại, có ngon thả ta ra, ta sẽ cho ngươi biết cái gì là địa ngục trần gian.”

“Tiên sư nó còn già mồm. Ngươi có giỏi tự ra đi.” Vân Chính Thiên tặc lưỡi, sau đó không để ý tới ma nhân đang gào hét kia nữa, lại quay sang Tiểu Hùng ba người nói tiếp:

“Hắn sinh thời tu luyện Tu La Bất Diệt Thể, chính vì vậy sinh mệnh lực phi thường khủng bố, có thể so với Ma Đế tầng thứ kia. Cho nên ta không thể một sớm một chiều đem nguyên thần hắn xóa bỏ được.”

Vân Chính Thiên nói xong, Tiểu Phượng cùng Tử Anh quay về phía Tiểu Hùng mà tổng sỉ vả. Dám mắng mỏ lên lớp chủ nhân không thương tiếc như vậy, từ thượng cổ chí kim đến nay chắc Tiểu Hùng là to gan nhất.

“Được rồi được rồi mấy bà cô nãi nãi, ta hiểu rồi mà.” Tiểu Hùng một mặt oan ức hiện lên: “Tiểu Thiên, ngươi nói muốn ta quan sát cái tên ma nhân này, là để làm gì?”

Vân Chính Thiên lúc này ánh mắt sáng lên, trịnh trọng nói:

“Đã không thể đem hắn xóa đi, vậy thì không nên lãng phí triệu năm tu vi của hắn. Ta dự định đem nguyên thần này hấp thu, cụ thể là tu luyện cái kia Tu La Bất Diệt Thể. Một khi đại thành, ma lực phẩm chất của ta sẽ tiếp tục tăng lên, rất có thể tiếp cận ma lực chính thống trên Ma Giới.”

Lời này vừa nói ra, tam đại hồn linh cũng không có nói gì, thân thể huyền phù lắng đọng nhìn hắn. Một lát sau, Tử Anh là người đầu tiên lên tiếng:

“Tiểu Thiên, ngươi chắc chứ. Tu luyện cái này Ma Giới công pháp, rất có thể sản sinh biến cố bất ngờ. Vạn nhất ngươi thần trí bị ma khí xâm nhập thì sao.”

Tiểu Phượng vốn kiệm lời cũng không khỏi lên tiếng khuyên can:

“Chủ nhân. Năm xưa ở trong Huyết Đô, gặp gỡ Vực Chủ phần tối Huyết Đế. Hắn cũng là một dạng bị ma khí xâm thực thần trí. Tiểu Phượng không dám nhiều lời, chỉ mong chủ nhân suy nghĩ thấu đáo. Bởi vì tu ma con đường là không thể quay đầu.”

Vân Chính Thiên chân thành lắng nghe lời khuyên của mọi người, hắn không phải một kẻ ấu trĩ tư tưởng, luôn cho rằng quyết định của bản thân là đúng. Cần nhất vẫn là những ý kiến từ các khía cạnh khác như thế này, để hắn có thể xem xét cho quyết định sắp tới.

“Tiểu Hùng, ngươi có lời nào không?” Vân Chính Thiên quay sang hỏi.

Tiểu Hùng hai mắt khép hờ bỗng nhiên mở lên, trầm giọng nói:

 “Tiểu Thiên, ý định của ngươi, ta hiểu rất rõ, nếu là ta có lẽ cũng sẽ lựa chọn như vậy, bởi vì đây là cách nhanh nhất để trở nên cường đại. Bất quá ta phải nhắc nhở ngươi một chút, Hồn Kiếm võ hồn đã có đệ thất hồn hoàn còn Thất Diện Kiếm võ hồn thì chưa. Về căn bản thì Hồn Kiếm vị thế so với Thất Diện Kiếm trong cơ thể ngươi đã nhỉnh hơn một bậc. Bây giờ đem nguyên thần của hắn hấp thụ, ma lực lại muốn tiến hóa thêm một đoạn, cái này sẽ làm cán cân lực lượng trong người ngươi bị nghiên a.”

Tiểu Hùng lời nói phi thường đạo lý, Tiểu Phượng cùng Tử Anh bên cạnh cũng nhiệt liệt gật đầu phụ họa theo.

Vân Chính Thiên trong mắt tràn ngập cảm kích, mỉm cười đáp:

“Mọi người ý tốt, Chính Thiên xin tâm lĩnh. Những điều các ngươi vừa nói ta cũng có suy nghĩ qua. Bất quá nếu như ta lựa chọn bỏ qua cái cơ hội này, không biết chừng sau này sẽ phải hối hận. Lực lượng, là phải tự mình đi đoạt lấy đấy. Mọi người yên tâm, ta tự có chừng mực. Cái nguyên thần cỏn con này còn không có làm khó được ta a. Ha ha.”

Hắn đã quả quyết như vậy, tam đại hồn linh cũng không có nhiều lời nữa. Bọn họ bây giờ là hồn linh thân phận, ngoại trừ đưa ra lời khuyên và lựa chọn tin tưởng chủ nhân thì không làm được gì khác.

“Được rồi, nếu ngươi đã kiên quyết như vậy, thì chúng ta sẽ cùng sát cánh với ngươi.”

Tiểu Hùng vỗ ngực hùng hồn nói.

Vân Chính Thiên mỉm cười cung kính gật đầu tỏ ý cảm tạ, sau đó trực tiếp thoát ly tinh thần hải.

Trở lại bên trong phòng đá, hắn hít đầy bụng một ngụm lãnh khí. Tại xếp bằng trên giường đá, Vân Chính Thiên thân thể từ một hư huyễn hóa thành hai.

Tóc trắng Vân Chính Thiên sau khi xuất hiện lập tức được điều động ra đứng ở một góc phòng, hắn dĩ nhiên vẫn duy trì thần trí chưởng khống tóc đen phân thân.

Muốn hấp thụ ma nhân nguyên thần, đồng thời tu luyện Tu La Bất Diệt Thể, hắn không thể dùng bản thể của mình mà tu luyện được. Bản thể sở hữu hồn lực đã thăng hoa, đối với ma lực cực kỳ bài xích, chính vì vậy chỉ có thể đem ma lực hóa ra phân thân kia đi tu luyện mà thôi.

Bất quá phân thân này không phải chân thực hình thái, cho nên vô tình phát sinh ra hai cái vấn đề.

Thứ nhất, Tu La Bất Diệt Thể là chuyên môn tu luyện thân thể công pháp đến từ Ma Giới vị diện. Điều kiện tiên quyết là cần phải có một cơ thể bằng xương bằng thịt. Nếu chỉ là ma lực huyễn hóa ra thân thể, chắc chắn không thể chịu nổi năng lượng khủng bố của bộ công pháp này mà nổ tung.

Vấn đề thứ hai chính là trong lúc hấp thụ nguyên thần lực lượng, ma nhân thần trí sẽ hết sức giãy giụa chống cự, rất có thể sẽ tạo thành thương tổn đối với hắn não bộ.

Không thể xem thường ma nhân nguyên thần được, tuy rằng đã muốn thực sự vẫn lạc nhưng vẫn có thể trong thời khắc quyết định chế tạo phiền phức nguy hiểm.

Vân Chính Thiên cần xử lý hai cái vấn đề này trước khi tiến hành tu luyện Tu La Bất Diệt Thể.

Đáy mắt của hắn bỗng nhiên lóe ra một tia dị quang, một bộ hài cốt dĩ nhiên từ trong hư vô hiện ra, trong tư thế xếp bằng lặng lẽ rơi xuống đất.

Nhìn qua cái này hài cốt bám đầy rêu phong nhưng vẫn tỏa ra một loại đặc thù hung khí. Cái này, còn không phải Ma Hoàng hài cốt bên trong căn nhà gỗ tại Hình gia trang hay sao.

Vân Chính Thiên quẩy một trận tưng bừng tại Hình gia trang, trong lúc thoát ly dĩ nhiên đem hài cốt này thu vào trong giới chỉ, là vì chuẩn bị cho thời khắc này.

“Phân thân không phải thực thể sao, cái này hài cốt có thể lấp vào.”

Hắn vừa dứt lời, tóc trắng Vân Chính Thiên đứng tại góc phòng khẽ cong ngón tay búng ra một đạo hừng hực hỏa diễm, lập tức đối với bộ hài cốt kia quấn lấy. Nhất thời trong phòng đá, một ngọn đuốc nháy mắt bùng phát lên.

...

Banhbaothit
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.