Chương trước
Chương sau
Mười vạn năm hồn thú thủ hộ Tà Ma Hạt Giống vị trí gieo trồng!

Nhạc Liên Thành, Vân Chính Thiên cùng đám Thần Thánh Thiên Sứ gia tộc nhân trong nháy mắt bốc lên một trận ngưng trọng.

Bọn hắn dĩ nhiên không nghĩ bản thân vô tình lại đi lạc đến vị trí Tà Ma Hạt Giống được gieo trồng. Đụng độ vị này mười vạn năm hồn thú có thể nói là ngập trời tai ương.

Mười vạn năm hồn thú chính là tồn tại tương đương Siêu Cấp đấu la, thậm chí so về một số phương diện còn bỏ nhân loại xa lắc. Lại nói Tà Ma Hạt Giống chỗ gieo trồng đối với hồn thú là nơi thiên thời địa lợi, mười vạn năm hồn thú tự nhiên không sợ Siêu Cấp đấu la nếu có chân chính va chạm đấy.

Bất quá nói đi cũng phải nói lại, Nhạc Liên Thành là trưởng lão Thần Thánh Thiên Sứ gia tộc, võ hồn của lão tự nhiên cũng là Thiên Sứ sáu cánh. Sở hữu thần thánh chi lực, Nhạc Liên Thành có thể kéo gần lại được song phương chênh lệch.

Thế nhưng trong tình cảnh không biết rõ hồn thú kia là loại nào, sở hữu những năng lực gì thì cho dù là hắn cũng không có nắm chắc đem đối phương đánh bại. Với lại nơi đây là hồn thú chỗ đóng quân, mười vạn năm hồn thú chỉ có một thế nhưng dưới trướng nó còn vô số cao giai hồn thú tồn tại nữa.

Nói gì thì nói, muốn tấn công một cái cứ điểm gieo trồng Tà Ma Hạt Giống, với đội hình của Nhạc Liên Thành hiện tại, là vô pháp khả thi.

Chính vì thế ngay khi nghe được mười vạn năm hồn thú thanh âm, Nhạc Liên Thành sau lưng chín vòng hồn hoàn ngay lập tức xuất hiện.

Thiên Sứ sáu cánh tản phát ra vô tận kim sắc hào quang, đem một vùng rừng rậm tăm tối thắp sáng lên.

Đệ nhất hồn hoàn tùy thời sáng lên, một thành ngân sắc cự kiếm đã rơi xuống tay của hắn.

Vân Chính Thiên nhìn qua một màn này cũng có chút kinh tâm động phách. Nhạc Liên Thành hồn hoàn tuyệt đối không so với mấy vị Thành Chủ hoặc Tháp Chủ tại Nhân Vực kém bao nhiêu.

Hắc, hắc, hắc, hắc, hắc, hắc, hắc, hắc, hồng. Ngoại trừ cái cuối cùng hồn hoàn kia, dĩ nhiên là mười vạn năm cấp bậc hồn hoàn thì toàn bộ hồn hoàn của Nhạc Liên Thành đều là vạn năm cấp bậc.

Thánh Kiếm nơi tay, Nhạc Liên Thành quát lớn:

“Tất cả đệ tử nghe lệnh ta, phóng thích võ hồn. Thiết lập Thiên Sứ đại trận.”

[ truyen cua tui dot n

et ] http://truyencuatui.net/ “Rõ!”

Nương theo Nhạc Liên Thành mệnh lệnh, toàn bộ đệ tử hắn dẫn theo đều đồng loạt làm ra cùng một hành động.

Phóng thích võ hồn, triệu hồi Thánh Kiếm.

Vào thời khắc này, trước mắt Vân Chính Thiên chính là mênh mông thần thánh chi lực, rực rỡ trăm đôi cánh chim màu trắng vũ động dập dờn. Trên người hoa lệ đường văn nở rộ, Thánh Kiếm chỉ thiên.

Thiên địa như bị kim sắc quầng sáng này nhuốm màu, kể cả tà khí mây đen vần vũ trên không trung cũng muốn bị hòa tan tự. Phản phất trên người mỗi vị Thiên Sứ kia đều nắm giữ lực lượng có thể hủy diệt cái này tà khí.

Lấy Vân Chính Thiên tu vi tinh thần lực, hắn có thể nhìn được rõ ràng nguyên tố phần tử trong không khí đang có sự ba động mãnh liệt. Nhất là hỏa cùng quang lưỡng đại nguyên tố có mối liên quan mật thiết đến thần thánh thuộc tính đều bị mấy vị Thiên Sứ kia điên cuồng hấp thụ.

Mà mỗi vị Thiên Sứ đứng cạnh nhau, lại có thể mang đến trùng điệp tăng phúc, khiến cho thần thánh hào quang mỗi lúc càng trở nên mạnh mẽ hơn. Phải biết bọn họ chính là một đời tuổi trẻ tinh anh của Thần Thánh Thiên Sứ gia tộc, tu vi đều là bảy hoàn Hồn Thánh. Còn có vị Nhạc gia nhị trưởng lão Nhạc Liên Thành đứng đầu dẫn động, khí thế của toàn quân bạo phát tăng lên.

Thiên Sứ đại trận, đây là Thiên Sứ đại trận a!

Chính là Thần Thánh Thiên Sứ gia tộc chân chính nội tình. Thiên Sứ sáu cánh một khi tụ tập lại với nhau, không ngờ sẽ dẫn động thần thánh thuộc tính tăng lên đến mức kinh khủng như vậy. Cho dù hiện tại mọi người đang đứng ở Tà Ma Hạt Giống chỗ gieo trồng, tà hồn lực nồng đậm hơn bên ngoài gấp mấy lần, thế nhưng Vân Chính Thiên vẫn cảm thấy thần thánh thuộc tính lan tỏa ra mang tới hiệu quả bài trừ tà khí rất tốt.

Chẳng trách bọn hắn gia tộc có thể ở trong Thú Vực suốt mấy ngàn năm mà không bị tuyệt diệt.

Ngay từ đầu liền tế ra Thiên Sứ đại trận, có thể thấy Nhạc Liên Thành trong lòng quyết tâm cao độ, lại không có chút nào khinh thường đối thủ.

Vân Chính Thiên còn đang mải mê cảm nhận thần thánh thuộc tính mang lại to lớn êm dịu cảm giác, bất thình lình tại bên trong lồng ngực của hắn, kim sắc vòng xoáy trái tim cũng muốn bạo động lên.

Nó tựa hồ đã bị thần thánh chi lực bên ngoài mang đến lực hấp dẫn.

Kim sắc vòng xoáy hình thành là do Thiên Sứ năng lượng từ Thánh Khiên rót vào, hiện tại bên ngoài Thần Thánh Thiên Sứ gia tộc đang triển khai đại trận, tất nhiên nó sẽ bị kích động một phần nào đó.

Vân Chính Thiên ngay lập tức ngưng thần nội thị, dùng chính mình tinh thần lực đem kim sắc vòng xoáy này áp xuống. Bất quá việc này không phải trong một giây ba khắc có thể làm được. Hắn biểu hiện rốt cuộc đã làm Nhạc Liên Thành đứng gần đó chú ý.

“Dương công tử, ngươi không sao chứ?”

Vân Chính Thiên cười khổ: “Ta không sao, Thiên Sứ đại trận năng lượng ba động quá mạnh mẽ khiến cho ta cũng cảm thấy có chút thất kinh.”

Nhạc Liên Thành trong mắt có chút đắc ý, nói: “Thiên Sứ đại trận uy lực thật sự không chỉ dừng lại ở đây. Nếu như ta cùng mấy lão gia hỏa kia liên thủ khai trận, tin chắc Tà Đế loại siêu cấp cường giả cũng không muốn chân chính đối đầu.”

Vân Chính Thiên không hề kinh ngạc, mạnh mẽ gật đầu.

Thiên Sứ đại trận đem thần thánh thuộc tính tăng lên tới mức khó lòng tưởng tượng được. Theo như Vân Chính Thiên phán đoán, hiện tại lấy mấy người ở đây cùng Nhạc Liên Thành khai trận, thần thánh thuộc tính đã tiến vào cực hạn cấp bậc rồi.

Cho nên kim sắc vòng xoáy trong người hắn mới dễ kích động đến như vậy.

Nếu như thay thế mấy cái đệ tử này bằng cường giả trong tộc, vậy thì Thần Thánh Thiên Sứ gia tộc có thể đối kháng với Tà Đế cũng không phải là chuyện không có khả năng.

Đến lúc đó, thần thánh thuộc tính có lẽ đã siêu thoát cực hạn tầng thứ a.

Tại phía trên cực hạn, chính là siêu thoát cực hạn.

Cực hạn chi băng phía trên chính là Độ không tuyệt đối. Còn đối với thần thánh thuộc tính phía trên cực hạn rốt cuộc đạt tới cái gì, Vân Chính Thiên không có một chút dữ kiện nào.

“Là Thần Thánh Thiên Sứ gia tộc? Lũ hỗn đản các ngươi không phải co vòi bên trong thủ hộ đại trận mấy trăm năm qua sao, hôm nay lại dám tới đây làm phiền ta!”

Mười vạn năm hồn thú bị thần thánh khí tức mang tới áp bách, nó do dự chưa có chân chính xuất hiện, chỉ có thanh âm vang tức giận vang vọng từ trong rừng ra.

Nhạc Liên Thành nghe vậy, nhất thời trầm giọng nói:

“Hồn thú tiền bối. Chúng ta quả thực không cố ý lai phạm ngươi lãnh thổ, chẳng qua chỉ là vô tình lạc đến đây. Nếu như ngươi để chúng ta rời đi, ta cam đoan sẽ không tiếp tục làm phiền nữa.”

Nhạc Liên Thành là kẻ khôn ngoan, có thể tránh được chiến đấu, hắn tự nhiên nguyện ý thực hiện. Dù sao Thiên Sứ đại trận cấp bậc hiện tại có thể áp chế mười vạn năm hồn thú nhưng muốn đem nó diệt sát là quá mức khó khăn, khi đó kịch chiến xảy ra chắc chắn không tránh khỏi có đệ tử trận vong.

Thân là dẫn đội trưởng lão, có thể bảo toàn tính mạng cho các đệ tử chính là ưu tiên hàng đầu của hắn. Đối với quyết định này của Nhạc Liên Thành, Vân Chính Thiên sự hảo cảm với hắn cũng tăng lên không ít.

Bất quá, ngay cả khi Nhạc Liên Thành gọi nó là hồn thú tiền bối thì nó thái độ không có như vậy buông xuông, rõ ràng không phải một gia hỏa dễ thỏa hiệp: “Các ngươi nghĩ chỗ ta là ở đâu? Muốn tới là tới, muốn đi là đi sao?”

“Vậy rốt cuộc ngươi muốn cái gì?” Nhạc Liên Thành bình tĩnh hỏi.

“Muốn các ngươi mạng sống, có được hay không?”

Mười vạn năm hồn thú vừa dứt câu liền rống lên một trận, tức thì bốn phía xung quanh có thể nghe rõ tiếng gầm hống đáp trả kèm theo tiếng bước chân giẫm mạnh xuống đất.

“Cẩn thận, có mai phục.” Vân Chính Thiên thất kinh la lên.

Xung quanh vậy mà có rất nhiều hồn thú đang ẩn nấp?

Trước khi tiến vào tới đây, không phải Vân Chính Thiên thủy chung luôn đem tinh thần lực dò xét tứ phía hay sao, không lý gì không phát hiện chúng nó ẩn nấp. Vả lại Nhạc Liên Thành một thân Phong Hào đấu la, đồng dạng sở hữu Linh Vực cảnh cấp bậc tinh thần lực. Vậy mà như cũ không có phát hiện ra tung tích đám hồn thú này.

Đây là ý vị gì, không lẽ tà hồn lực đạt tới độ đậm nhất định lại có khả năng che giấu hồn thú khí tức.

Thế nhưng trước mắt không phải lúc đi tìm hiểu vấn đề này. Đối phương đã có chuẩn bị trước, vậy thì chỉ còn có thể kịch chiến một phen.

Tiếng bước chân của đám hồn thú mỗi lúc một nhanh lên, trên người bọn chúng sát phạt khí thế cũng bắt đầu không nhịn được mà lan tràn ra. Vô số tiếng gào thét, gầm rống từ trong rừng sâu vang vọng, trực chỉ đám người bên này mà xông tới.

Vân Chính Thiên có thể cảm nhận được trong đám hồn thú đang tấn công đều là vạn năm cấp bậc, trong đó lại có ít nhất ba đầu hồn thú tu vi năm vạn năm trở lên.

Thật sự là một cái khủng bố đội hình! Toàn bộ Lưỡi Quỷ đại đạo lúc trước tổng hợp lại có lẽ cũng không bằng được đội hình lần này.

Năm vạn năm hồn thú đã tương đương bát hoàn Hồn Đấu la đỉnh phong. Vậy mà bây giờ lại có tới ba con như vậy, quả thực bất khả tư nghị.

Lấy tu vi đám đệ tử chỉ có Diệp Mặc là tiếp cận bát hoàn, còn lại đều là Hồn Thánh bảy hoàn mà thôi.

Trận chiến còn chưa bắt đầu, liền đoán được bên nào sẽ chiếm cứ thượng phong.

Ngay vào lúc dầu sôi lửa bỏng này, Nhạc Liên Thành vẫn bất động thanh sắc, trong miệng hắn bắt đầu vang ra hùng hồn thanh âm:

“Thiên Sứ hàng lâm, tru yêu diệt ma, cứu rỗi vạn vật.”

Thế là đám đệ tử cũng đồng loạt nâng Thánh Kiếm chỉ thiên, lập lại:

“Thiên Sứ hàng lâm, tru yêu diệt ma, cứu rỗi vạn vật.”

Thiên Sứ hào quang chớp mắt vũ động, càng tỏa ra sáng ngời ánh sáng.

Ầm ầm!

Từ trong rừng sâu rốt cuộc nhảy ra một đầu hồn thú. Là viên loại hồn thú, thể trạng cường tráng, cơ bắp lực lưỡng. Trên tay nó có cầm theo một gốc cây cổ thụ bị nhổ bậc cả gốc lên. Nó vừa nhìn thấy đoàn người Thiên Sứ liền giơ cây lên cao chuẩn bị oanh nện vào.

Viên loại hồn thú này am hiểu chính là thể phách cùng lực lượng, tuy rằng tu vi chỉ là ba vạn năm nhưng muốn đánh chết bát hoàn Hồn Đấu la vẫn không phải quá khó khăn.

Lấy cổ thụ to lớn nặng hơn mấy ngàn cân làm vũ khí, đủ để thấy nó khí huyết mạnh mẽ cỡ nào.

Vút!

Cự Viên nhắm đến một tên đệ tử, thẳng tay quật cây.

ẦM——!

Oanh minh một tiếng rền vang, chỉ thấy cổ thụ bị bật ngược trở ra, trực tiếp nát tan, lệnh Cự Viên phải lui lại phía sau vài bước.

Trước mặt tên đệ tử nọ bỗng nhiên xuất hiện một cái kim sắc thủy tinh vách tường, chính thứ này đã cản lại một kích của Cự Viên.

Cự Viên một kích thất bại lại còn bị chấn lui, nó tức giận vỗ trống ngực mấy cái, miệng lớn há ra lại tiếp tục cắn về phía trước.

Ngắn ngủi vài giây phía sau, Vân Chính Thiên chỉ kịp nhìn thấy, Thánh Kiếm trên tay tên đệ tử nọ bỗng nhiên phóng lớn ra mấy lần, hắn trên người khí tức cũng cấp tốc bành trướng lên, phản phất giống như đột phá liền hai giai cấp, đạt tới tương đương Phong Hào đấu la trình độ.

XOẠT ——!

Thánh Kiếm chỉ thẳng, mũi kiếm phong duệ đâm tới, thần thánh hào quang mang theo lăng lệ khí thế phóng ra, trực tiếp xuyên qua lớp da thô cứng của Cự Viên, đem nó lồng ngực oanh thành một cái lỗ hỏng, máu tươi như thủy triều cuồng phún, nhuộm đỏ cả một khu vực.

Cự Viên ba vạn năm tu vi cứ như thế nghỏe đầu chết đi.

...

Banhbaothit
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.