Chương trước
Chương sau
Thần Thánh Chúc Phúc hiệu quả không như mong đợi, Vân Chính Thiên vội vàng đình chủ thúc dục nó. Cảm nhận từ dưới ngực truyền lên đau nhức cảm giác, hắn không khỏi suýt soa một trận trong lòng.

Đường Tử Hào đối với lực lượng lý giải đến trình độ cực cao, một chuy đánh ra hoàn toàn không có dư thừa sức lực. Vân Chính Thiên cảm giác mình giống như hóa thành một cái phễu, bị đối phương lực công kích triệt để rót vào, không mảy may tràn ra ngoài một điểm. Cho dù lấy Vân Chính Thiên cường độ thân thể cũng bị đánh đến mức nhộn nhạo lục phủ ngũ tạng, nếu đổi lại là phổ thông Phong Hào Đấu La, chỉ sợ hắn đã có thể bị đánh đến bất tỉnh nhân sự.

Vân Chính Thiên nội tâm thán phục Đường Tử Hào thời điểm, thì người kia cũng đối với hắn bốc lên vô vàn kinh ngạc.

Thân là chín mươi chín cấp Cực Hạn Đấu La, lại đạt tới Chuẩn Thần tầng thứ, một chuy vừa rồi của Đường Tử Hào mặc dù không có vận dụng thập thành công lực, bất quá cũng đại khái cũng phải đến bảy tám thành, vậy mà Vân Chính Thiên chỉ bị chấn vỡ kim quang hộ thể bên ngoài, ngoại trừ gương mặt khó chịu vì đau nhức thì chẳng còn cái gì khác ảnh hưởng.

Hơn nữa, bản thân Đường Tử Hào còn hiểu rõ, đây là một chuy của hắn đã được loại nguyên thủy sát cơ lĩnh vực kia tăng phúc, vậy mà như cũ không thể làm bị thương đối phương. Thật hết sức mất mặt!

“Chính Thiên tiểu đệ lực phòng ngự cường hãn, như vậy năng lực công kích như thế nào đây?” Đường Tử Hào khái khái cười lớn, sau đó làm một cái thủ thế mời chào.

Vân Chính Thiên cũng không khách khí, lập tức thúc lên chính mình cường hãn nhất thủ đoạn.

Sau lưng mười thanh kiếm khí luân phiên xuất hiện, bùng nổ vô số ánh sáng màu sắc khác nhau, khiến cho mấy mươi mét đường kính xung quanh đó bị hỗn độn hào quang phong tỏa.

Sắc bén kiếm ý ở trong không trung gào thét mà ra, ngưng thực vô cùng, tung hoành bay lượn giống như cự long, phảng phất có thể chỉ trong một niệm mà cắt đôi vạn vật.

Vân Chính Thiên đạp lên phong vân, hai tay khép lại thành kiếm, trực chỉ Đường Tử Hào bên kia một đường chém ra. Tức thì trong không trung hỗn độn hào quang nở rộ, ngàn vạn nguyên tố điểm sáng quấn lấy hùng hậu lãnh khốc kiếm ý ở trên, sau đó song phương triệt để dung hợp lại, hóa thành một thanh dài tới ngàn trượng kiếm ảnh.

Trong quá khứ Vân Chính Thiên cũng đã mấy lần thúc dục loại này hồn kỹ, đây là một loại có khả năng dung hợp toàn bộ năng lực mà hắn sở hữu lại làm một, bao quát hồn lực, tinh thần lực cùng với hết thảy nguyên tố thuộc tính.

Năm đó chém giết Lỗ Hào là nhờ một kiếm này. Năm đó bức bách Ma Độc Long Vương cũng chính là nó.

Giờ khắc này, đạt tới Phong Hào Đấu La tầng thứ, nắm giữ năng lực hiệu triệu các loại nguyên tố trong thiên địa, nguyên bản hồn kỹ đã bị Vân Chính Thiên thay đổi rất nhiều.

Vân Chính Thiên trong lòng xướng lên. Dung hợp kỹ: Vạn Kiếm Tề Thiên! 

Vô cùng kinh khủng kiếm ý gào thét mà tới, Đường Tử Hào sắc mặt chuyển biến đến mức cực độ ngưng trọng. Hắn là đỉnh cấp cường giả, giác quan vô cùng nhạy bén, trước mắt công kích còn chưa tới nơi, sau lưng gai ốc đã nổi đầy. Đường Tử Hào nhận định, nếu như mình không nghiêm túc phòng ngự, rất có thể sẽ bị một kiếm này chém cho trọng thương.

Đường Tử Hào khóe miệng không khỏi co giật, tiểu tử này có thật tu vi chỉ vừa đột phá Phong Hào Đấu La hay không, loại tầng thứ công kích như thế này đã có thể cùng Chuẩn Thần toàn lực một kích so sánh, thậm chí còn muốn có dấu hiệu vượt qua.

Kỳ thực Vân Chính Thiên thúc dục Vạn Kiếm Tề Thiên hồn kỹ lúc này vốn đã hạ thủ lưu tình, bởi vì Đường Tử Hào không phải tử địch, càng không phải cái kia Huyết Đế, cho nên hắn tự nhiên không thể buông tay mà làm. Chính vì vậy Đường Tử Hào phán đoán còn không có chính xác, Vạn Kiếm Tề Thiên phóng ra hỗn độn kiếm mang thật sự đã vượt qua Chuẩn Thần tầng thứ công kích, hoàn toàn cùng với Chân Thần ngồi chung mâm. Nếu như không phải Vạn Kiếm Tề Thiên có khuyết điểm mỗi lần sử dụng liền tiêu hao quá nhiều năng lượng, Vân Chính Thiên đã không cần tốn lựa chọn Hải Thần Đảo để tu luyện mà trực tiếp đi tìm Huyết Đế và Ám Thiên Tà Đế để gây sự rồi.

Bất quá, chỉ cần nhiêu đó cũng đủ để Đường Tử Hào ngưng trọng đến cực điểm. Hắn khẽ quát lên một tiếng, tức thì sau lưng cơ hồ toàn bộ chín cái hồn hoàn đều sáng, đồng thời cái kia lĩnh vực chứa đựng nguyên thủy sát cơ cũng mãnh liệt phát quang. Đường Tử Hào đồng tử bên trong phản chiếu hình ảnh hỗn độn kiếm mang ngày một phóng lớn, hắn nghiến răng một cái, Hạo Thiên Chuy vung ra, lập tức va chạm.

Oành ——!

Kinh thiên động địa nổ lớn vang lên. Tràn ngập xung kích năng lượng phản chấn bốn phương tám hướng, có không ít lan tràn xuống bên dưới Hải Thần Đảo, làm cho Vĩnh Hằng Chi Thụ tán lá khổng lồ cũng vì thế mà rung chuyển, sinh mệnh năng lượng bốc lên từng vòng từng vòng.

Diệt Nhật ý chí tức giận la lên: “Hai tên khốn kiếp đó, muốn phá chúng ta nhà hay gì?”

Hạo Thiên ý chí cũng cục súc không kém, giơ lên chính mình quả đấm: “Quay trở lại xem làm sao ta trừng trị các ngươi!”

Vân Chính Thiên cùng Đường Tử Hào luận bàn vốn không phải bí mật, vả lại bọn hắn còn ở trong phạm vi không trung Hải Thần Đảo tiến hành, cho nên mấy vị Các Chủ ý chí tự nhiên có theo dõi. Chỉ là bọn hắn không nghĩ tới, hai tên này đều là điên nhân, đơn giản luận bàn tỷ thí lại giống như đánh nhau sống chết, rốt cục liên lụy bên dưới Hải Thần Đảo, còn khiến Vĩnh Hằng Chi Thụ bị nhấc lên một trận sóng to gió lớn.

Không trung trên cao phong nguyên tố dào dạt, căn bản không có hình thành mây mù bao phủ, lúc này có thể nhìn thấy rõ Vân Chính Thiên cùng Đường Tử Hào đã kết thủ tỷ thí, ai nấy đều đã thu lại võ hồn.

Vân Chính Thiên sắc mặt có điểm tái nhợt, phía sau gáy tóc trắng tung bay, có chút rối tung, hiển nhiên thúc dục Vạn Kiếm Tề Thiên đối với hắn hình thành tiêu hao tương đương to lớn. Bất quá khuôn mặt anh tuấn mỹ lệ vẫn như cũ thu hút nhân tâm, đặc biệt hai con ngươi càng sở hữu thêm một tia sáng lạn chi sắc.

Đường Tử Hào bên kia so với Vân Chính Thiên rõ ràng không tốt như vậy, y phục của hắn bị kiếm ý cắt rách, tả tơi vô cùng, lại nói có vô số chỗ thậm chí còn lộ ra bên trong da thịt, kết hợp với đầu tóc đen dài bết bát nhiều năm không tắm gội của hắn, hiện tại chẳng khác nào chưởng môn phái Cái Bang lừng danh. 

Đường Tử Hào đưa tay sờ soạn thân thể của mình một chút, sau đó lại nhìn Vân Chính Thiên bằng ánh mắt nghi hoặc, hắn hỏi: “Ngươi nương tay sao?”

Vân Chính Thiên không hề giả tạo, lập tức gật đầu, mỉm cười mang theo một tia nham hiểm. Đường Tử Hào thấy vậy, bất giác nghẹn đắng cổ họng, rất muốn vả vào mặt tên tiểu tử kiêu ngạo bên kia một cái thật đau.

Cố gắng kiềm chế tâm tình của mình, Đường Tử Hào lại hỏi: “Trong khoảnh khắc kia, ngươi dùng cái gì lại có thể phá giải được lĩnh vực của ta?”

Đúng là như vậy, tại khoảng khắc trước khi hồn kỹ song phương va chạm, Đường Tử Hào cảm nhận được lĩnh vực chứa đựng nguyên thủy sát cơ đột nhiên tiêu thất, phảng phất giống như mất linh một dạng, làm cho hắn lực lượng tụt dốc thê thảm, rốt cục hoàn toàn bại trận dưới tay Vân Chính Thiên. Nếu như người kia không ngương tay, Đường Tử Hào khẳng định bị thương vô cùng thê thảm.

Bất quá, Đường Tử Hào cũng không cho là mình thua kém Vân Chính Thiên, chẳng qua là do hắn còn chưa có biết được tiểu tử bên kia rốt cục sở hữu năng lực như thế nào, cho nên mới phát sinh như vậy tình huống. Vân Chính Thiên cũng hiểu rõ một điểm này, vì vậy hắn cũng không có quá nhiều đắc ý, trận chiến này hắn có chuẩn bị mà đến, tất nhiên nắm giữ thế chủ động, cuối cùng may mắn chiến thắng mà thôi.

Nếu đổi ngược lại là sinh tử chiến, hưu chết về tay ai còn chưa rõ.

Vân Chính Thiên trả lời Đường Tử Hào câu hỏi: “Đại ca, không thể phủ nhận lĩnh vực của ngươi kinh khủng vô cùng, nó mang cho ta một loại tử vong uy hiếp rất chân thật, mạn phép hỏi ngươi, có thể cho ta biết lai lịch của nó trước hay không?”

Đường Tử Hào gật đầu đáp: “Cùng là người một nhà, ta cũng không giấu dốt. Lĩnh vực này am hiểu thảo phạt cùng tăng phúc thủ đoạn, có thể khiến cho người sử dụng nâng cao bản thân sát niệm, kết hợp với tinh thần lực sau, chuyển hóa thành một loại chân thực sát cơ, vừa có khả năng đánh vào tinh thần hải của đối thủ, vừa có thể gia tăng uy lực của hồn kỹ.”

Vân Chính Thiên cảm khái nói: “Khi ngươi thúc dục lĩnh vực, ta có cảm giác mình bị ngàn vạn ánh mắt nhìn chằm chằm, mỗi một ánh mắt đều chứa đựng một loại nguyên thủy hương vị, vô cùng khó chịu. Cho dù là hồn lực, tinh thần lực hay là sinh mệnh năng lượng đều bị ảnh hưởng không nhỏ. Đại ca, lĩnh vực này có tên chứ?”

Đường Tử Hào mang theo kiêu ngạo dáng vẻ, trực tiếp nói ra: “Lĩnh vực này không phải do ta tu luyện mà ra, cũng không có liên quan đến Hạo Thiên Chuy võ hồn. Ta đạt được nó sau một thời gian dài tu luyện bên trong Vĩnh Hằng Chi Thụ, cũng chính là cái kia Thần Vực.”

“Nói như vậy, đây là thần cách truyền thừa lại lực lượng, là thần cấp lĩnh vực?” Vân Chính Thiên kinh ngạc, chẳng trách lại sở hữu bá đạo năng lực như vậy, nguyên lai là thần cách lực lượng.

Đường Tử Hào hơi trầm mặc một chút, sau cùng cũng nói ra: “Ngươi có nghe qua La Sát Thần chứ?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.