“Huynh…” nàng có chút không biết làm sao, “Huynh sao lại biết ông ta sắp chết?”
“Nàng không định giết ông ta?”
Tạ Trường Tịch ngước mắt, Hoa Hướng Vãn mỉm cười: “Định…tất nhiên là định. Nhưng ta muốn giết là có thể giết sao?”
Tạ Trường Tịch không nói chuyện, trực giác Hoa Hướng Vãn cảm thấy không tốt, vội che miệng chàng lại: “Được rồi được rồi, ta biết huynh có thể, nhưng Ma Chủ vẫn có tác dụng đối với ta, trước tiên huynh đừng quan tâm, chờ đến lúc thì ta sẽ gọi huynh.”
“Ừm.”
Tạ Trường Tịch rũ mắt, không hỏi thêm nữa.
Hoa Hướng Vãn thấy chàng đã chấp nhận kế hoạch của nàng, không nhịn được cười lên: “Ta còn tưởng rằng huynh sẽ không đồng ý.”
“Tại sao?”
“Ta tưởng rằng huynh sẽ nói với ta rằng huynh phải giúp ta giết hết tất cả mọi người.” Hoa Hướng Vãn nói đùa.
Tạ Trường Tịch nghe vậy lắc đầu.
“Ta không thể giúp muội mọi chuyện.”
Môn phái chính đạo tu đạo, điều kiêng kị nhất là đi đường tắt.
Mọi thứ trên đời đều là rèn luyện, tâm cảnh không tới, lúc thiên kiếp đến sẽ phair trả lại từng cái một.
Hoa Hướng Vãn nghe lời chàng, không nhịn được trêu chọc: “Cứ như huynh muốn giúp là có thể giúp vậy, huynh nghĩ tu sĩ Tây Cảnh đều là bùn nhão sao?”
“Dù sao cũng sẽ không để nàng xảy ra chuyện.”
Trước giờ Tạ Trường Tịch nói chuyện đều đáng tin, không nắm chắc sẽ không nói ra.
Hoa Hướng Vãn vừa nghe đã biết trong lòng chàng hẳn là từng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-tam-thien-son/2385190/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.