Gương mặt của chàng đang rất gần nàng, nàng có thể cảm nhận được từng nhịp thở của chàng trên mặt mình.
Nàng nhìn chàng thanh niên ở trước mặt, nàng hiểu rất rõ ý nghĩa của câu nói ấy.
Trước kia nàng luôn tự an ủi mình đây chỉ là tính chiếm hữu của Tạ Trường Tịch, chẳng có liên quan gì đến tình cảm cả, nhưng bây giờ làm sao nàng có thể lừa chính mình tiếp được đây.
Nàng muốn nói đôi lời thật cứng rắn, ví dụ như chàng dựa vào cái gì mà quản nàng hoặc là những chuyện này chẳng liên quan gì tới chàng cả. Thế mà chẳng hiểu tại sao, muốn mở lời nhưng cuối cùng lại chẳng thể nói ra thành câu.
Tim nàng đang đập rất nhanh, cả người vừa rối bời vừa hoang mang tột độ.
Nàng chưa bao giờ thấy một Tạ Trường Tịch cố chấp muốn có một kết quả như vậy, nhưng chẳng may ngay cả nàng cũng không biết kết quả đó là gì.
Tạ Trường Tịch nhìn nàng chăm chăm, quan sát sắc mặt của nàng, nói: "Khó đến vậy sao?"
"Ta... ta đi thăm Sư tỷ."
Nàng thoát khỏi vòng tay của chàng, hoảng loạn đi ra bên ngoài.
Tạ Trường Tịch đứng im bất đ0ng, chàng biết bản thân không nên tiếp tục dò hỏi nhưng khi nhìn theo bóng nàng như đang chạy trốn, chàng lại không thể kìm nén được nữa.
Đến cuối cùng thì nàng vẫn sẽ phải biết, vậy nên chàng cứ hoài che giấu cũng chẳng có ý nghĩa gì.
"Rốt cuộc nàng đang tránh né điều gì cơ chứ?"
Hoa Hướng Vãn không để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-tam-thien-son/2385169/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.