Phát hiện bước chân Tạ Trường Tịch chậm lại, Hoa Hướng Vãn quay đầu hỏi.
“Sao thế?”
“Không có việc gì.”
Tạ Trường Tịch thu ánh mắt về, nhưng mà Hoa Hướng Vãn cảm giác được dường như chàng không vui.
Chàng là người nội liễm, nếu lộ ra cảm xúc gì thì chính là vì nó đã đến một mức độ nào đó rồi.
Nàng ngẫm nghĩ, lui đến bên cạnh chàng, lập tức truy vấn: “Chàng không vui?”
“Ừ.”
Tạ Trường Tịch không giấu.
Hoa Hướng Vãn ngẫm lại, phỏng đoán: “Bởi vì Vân Thanh Hứa?”
“Ừm.”
Tạ Trường Tịch trả lời, Hoa Hướng Vãn cũng không kỳ quái.
Trước kia chàng đều như vậy, không thích nàng tiếp xúc với nam tử khác lắm. Tuy chàng sẽ không ngăn cản, thậm chí còn đẩy nàng ra, “thành toàn” cho nàng nhưng nàng vẫn có thể cảm giác được chàng không vui, chàng suy sút, thậm chí thoáng có chút khổ sở.
Ban đầu nàng còn tưởng rằng, là chàng ghen, là thích nàng, trong lòng nàng còn mừng thầm.
Nhưng sau này nàng mới phát hiện, có đôi khi đó là vì chàng có ducvọng chiếm hữu trời sinh.
Như việc không thích cùng chia sẻ đồ chơi, không thích cùng chia sẻ bạn bè.
Cái này không liên quan gì đến tình yêu cả. Đơn thuần chỉ là tính cách của Tạ Trường Tịch. Từ nhỏ chàng tu Đạo cực khổ, vô ái vô dục, không bạn không bè, đến cả thích con chó con mèo còn phải khắc chế. Những thứ có được trong đời quá ít. Chỉ cần có một chút, chàng sẽ không muốn chia sẻ với bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-tam-thien-son/2385114/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.