Chu Nhã Hoa vốn tính trở về điện Chiêu Dương, nghĩ lại vẻ mặt của Nhiếp Hi, có chút đau đầu mơ hồ, bất thình lình hạ lệnh dừng kiệu, ngay sau đó cũng không cần loan giá, lại vòng về điện Sùng Quang nơi Nhiếp Cảnh thường ở.
Đến ngoài cửa điện, thấy tiểu thái giám Thạch Đầu Nhi đang làm nhiệm vụ mà ngủ gà ngủ gật ở cửa, cư nhiên ngủ đến nước miếng chảy ròng ròng, dáng vẻ không có chút kiêng kỵ nào. Chu Nhã Hoa khẽ tằng hắng một cái, Thạch Đầu Nhi kia chợt tỉnh lại, thấy hoàng hậu đang đứng ở trước mặt, bị doạ sợ đến run người, vội vàng quỳ xuống đất thỉnh an.
Chu Nhã Hoa nói: “Đều là hoàng đế quản hư các ngươi, một chút quy củ cũng không có, ban ngày trông coi ở cửa điện mà lại ngủ, còn ra bộ dáng gì nữa.” Nhiếp Cảnh có danh xưng là quân vương nhân hậu, tuy rằng hơi trong trẻo lạnh lùng cao ngạo, luôn rộng rãi đối với thần tử và hạ nhân. Chu Nhã Hoa cần phải quản lý lục cung, liền cất đi tính tình ôn nhu của khuê nữ ngày xưa, quy củ nghiêm cẩn hơn xa so với Nhiếp Cảnh, nội thần trái lại sợ hoàng hậu nhiều nhất. Thạch Đầu Nhi nghe nàng nói mang theo sự trách cứ nhẹ, vội vàng dập đầu thỉnh tội. Chu Nhã Hoa cũng không nói nhiều, tự ý đi vào điện. Thạch Đầu Nhi vội vàng ngăn lại nói: “Nương nương, hoàng thượng đang thử cầm, bảo hạ nhân hầu hạ ra ngoài hết, người có nên…”
Chu Nhã Hoa biết, Nhiếp Cảnh hỉ nộ không hiện ra mặt, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-tai-thien-ha/2129982/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.