Editor: ChieuNinh
Lỗ Đạt Mã rất tận lực cẩn thận, nhưng mà muốn không làm đau hắn là không thể nào, dù sao cũng là khoét thịt lấy vật. Nhìn trộm xem Dã Nhân huynh, tóc hắn rối tung đã có vài sợi bị ướt mồ hôi dính vào trên trán. Bờ môi trắng bệch run rẩy lật lên, lộ ra một hàm răng dày đặc, hai cái răng nanh vừa dài vừa nhọn, cảm giác có thể dễ dàng cắn thủng bất kỳ vật gì.
Tập trung tinh thần, Lỗ Đạt Ma nhanh nhẹn động tác ở dưới tay.
Lấy ra một cái răng rắn trong miệng vết thương, lại khoét thịt thối, đợi chảy hết nước mủ xong, có máu màu đỏ chảy ra thì Lỗ Đạt mã thở dài một cái, cầm than tro đã chuẩn bị trước thoa lên trên vết thương.
Lỗ Đạt Mã rất may mắn lúc nhàm chán đã đọc sơ qua《sách nghiên cứu thảo mộc》, nếu không, thật đúng là không biết làm sao cầm máu tiêu viêm cho Dã Nhân huynh. Thứ than tro này ở trong《sách nghiên cứu thảo mộc》gọi là “Bách Thảo Sương”, có thể cầm máu tiêu viêm.
Sau khi làm xong một loạt động tác này, Lỗ Đạt Mã cảm giác mình cũng sắp mệt lả. Trong quá khứ đi học thì đều là lý luận, lúc này là thực tiễn chân thật, cũng là tay mềm chân nhuyễn.
Lau mồ hôi trên trán, giương mắt nhìn Dã Nhân huynh.
Vậy mà hắn không có bị đau đến hôn mê, vào lúc này đang không hề chớp mắt nhìn nàng.
Lỗ Đạt Mã mệt mỏi vểnh khóe môi “Hắc hắc” hai tiếng, nói: “Tốt rồi.”
Dã Nhân huynh nhìn vết thương một chút, lại nhìn Lỗ Đạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-song-noi-hoang-da/179076/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.