Editor: ChieuNinh
Mảnh rừng núi này không tính là lớn, Lỗ Đạt Mã và Dạ đi theo Tiểu Hoa hơn nửa ngày liền vượt qua.
Chỉ là cảnh tượng phía sau núi rừng này bất đồng với tưởng tượng của Lỗ Đạt Mã.
Lỗ Đạt Mã cho rằng sẽ là thung lũng hoặc là một mảng bình nguyên rộng lớn. Vậy mà, nàng nghĩ sai lầm rồi, phía sau rừng núi vẫn là rừng núi như cũ. Nhưng là mảnh rừng núi này nếu so với rừng núi bọn họ mới vừa vượt qua thì rộng lớn hơn rất nhiều, cao hơn rất nhiều. Chỉ là, không có chướng khí màu tím nhạt bao quanh.
Lỗ Đạt Mã nhìn ra xa, trên ngọn núi cao nhất có thể mơ hồ thấy được tuyết đọng màu trắng, mà dưới núi là một mảnh hoa dại màu sắc sặc sỡ.
Bọn họ lại còn phải đi qua nữa sao?
Khi Lỗ Đạt Mã suy tính vấn đề này, Tiểu Hoa lại hướng về phía nàng và Dạ vui sướng gầm thét một tiếng, bỏ chạy......
Đây là đến nơi rồi hả?
Này! Không mang theo như vậy! Quá không chịu trách nhiệm rồi.
Dầu gì ngươi cũng coi như là nửa chủ nhân đi, tại sao có thể không giới thiệu một chút tình huống thì ném bọn họ ở nơi này không tính hả!
Lỗ Đạt Mã nhìn địa phương Tiểu Hoa biến mất, giựt giựt khóe miệng.
Tiểu Hoa người này bản năng động vật cao hơn bản tính con người rất nhiều.
Không trông cậy được vào Tiểu Hoa, Lỗ Đạt Mã nháy mắt nhìn Dạ.
Bọn họ làm sao bây giờ?
Dạ ôm Lỗ Đạt Mã vào trong ngực siết thật chặt, liền buông ra, ý là để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-song-noi-hoang-da/1567381/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.