Editor: ChieuNinh
Mỗi ngày Dạ hái trở về cái loại lá cỏ có gân lá màu tím, một phần nhìn Lỗ Đạt Mã ăn, một phần thì bản thân hắn nhai nát rồi thoa lên trên vết thương giúp nàng. Lại cõng nàng bò xuống dốc núi, nấu cơm rửa sạch (da lông),hắn làm hết.
Lại còn học Lỗ Đạt Mã cách dùng mặt dây chuyền thủy tinh lấy lửa.
Mặt dây chuyền thủy tinh đối với Dạ mà nói, chính là một tồn tại rất thần kỳ. Khi Lỗ Đạt Mã lấy nó xuống từ trên cổ giao vào trong tay hắn, hình như có thể cảm thấy bàn tay của hắn nhẹ nhàng run lên một cái, cực kỳ cẩn thận cầm mặt dây chuyền thủy tinh nâng niu trong lòng bàn tay. Hắn không hiểu vật nho nhỏ tựa như giọt nước mưa này làm sao có thể sinh ra lửa đáng sợ như vậy. Lần đầu tiên thấy Lỗ Đạt Mã dùng nó lấy lửa, Dạ cảm thấy cái vật nhỏ này thật nguy hiểm. Đợi đến khi dần dần có thói quen đồng thời phát hiện ra chỗ tốt của lửa, Dạ lại cảm thấy, cái vật nhỏ này thật sự quá lợi hại cũng quá trân quý. Ngay cả mỗi ngày ánh mắt của hắn khi nhìn thấy nó đều từ e ngại dần chuyển thành gần như là sùng bái.
Nói đến sùng bái, Dạ cảm thấy Lỗ Đạt Mã thật là lợi hại. Vậy mà nàng lại có thể khống chế cái vật nhỏ này, còn có thể nghĩ ra, chế tạo ra nhiều thứ mới lạ cũng rất hữu dụng như vậy. Có thể gặp được nàng, được nàng cứu thật tốt, ừ, ngay cả biện pháp cứu người trị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-song-noi-hoang-da/1567334/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.