Editor: ChieuNinh
Lỗ Đạt Mã được Dạ cõng, ước chừng lại đi hơn một giờ, thảm thực vật dần dần thưa thớt, dòng suối dòng sông cũng dần rộng rãi hơn rất nhiều. Lỗ Đạt Mã vỗ vỗ bả vai của Dạ để cho hắn ngồi xuống nghỉ ngơi một chút. Bản thân thì nhảy lò cò đi tới bên dòng suối uống nước, còn chưa nhảy tới mép, Lỗ Đạt Mã đã cảm thấy giống như đã giẫm vào trong một cái hố, dưới chân mềm nhũn, đặt mông ngồi trên đất.
"Hít!"
Lỗ Đạt Mã ngồi dưới đất, vừa nhếch miệng vừa vê chân, hoàn hảo không có trẹo chân. Giờ chân trái thì sưng lên, chân phải mà trẹo nữa, thì nàng thật sự thành phế vật. Hôm nay về nhà nhất định đấp đống đất, quỳ lạy thánh thần. Gần đây nàng làm sao ấy nhỉ, quá gánh nặng đường xa rồi, vừa xuyên qua địa phương chim không thèm ị, vừa bị mãng xà truy đuổi, vừa trúng độc, không biết là đắc tội nhóm thần tiên nào rồi.
Âm thầm châm chọc ở trong lòng xong, Lỗ Đạt Mã phủi mông một cái tính đứng dậy. Tay dùng lực chống xuống đất, cảm giác giống như mình đã sờ cái gì đó tròn vo, tiện tay nắm lên nhìn, là quả trứng!
Lỗ Đạt Mã đào bới thổ nhưỡng ẩm ướt thì thấy trong đó chôn bảy quả trứng, cỡ một nắm tay, hình bầu dục, mang theo lấm tấm tương tự như hoa văn.
Có động vật gì sẽ đẻ trứng ở mép nước, lại còn đào hầm chôn dưới đất?
Rắn?
Không đúng, rắn cũng đẻ trứng ở trong hố, chỉ là nó sẽ canh giữ đến khi con rắn nhỏ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-song-noi-hoang-da/1567332/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.