Editor: ChieuNinh
Lỗ Đạt Mã dùng sữa hồ lô làm thức uống, sau uống xong phần nước trái cây không nhiều lắm, rất dễ dàng hong khô dự trữ, cho nên, nàng quyết định lấy quả này bảo tồn để ăn vào mùa đông.
Hương vị quả ngọt đặc biệt ngon, Lỗ Đạt Mã không cách nào dùng loại trái cây nàng đã ăn qua ở hiện đại để hình dung xếp loại. Nhưng mà quả ngọt không để lâu được, nếu như hái xuống qua hai ngày không ăn thì sẽ hư thối đi, Lỗ Đạt Mã thử phơi khô mà cũng không được. Vì vậy, mỗi ngày Lỗ Đạt Mã thường lấy một quả rửa sạch rồi ôm lấy mà gặm. Thấy nàng thích ăn, mỗi ngày Dạ đi săn trở về cũng sẽ hái đầy một túi cho nàng, cho nên Lỗ Đạt Mã lấy túi da mãng xà của mình đưa cho hắn.
Tuy nói Dạ chỉ thích ăn thịt, có thể là khi thấy nàng ăn quả ngọt một cách ngon lành, thỉnh thoảng cũng sẽ ăn được một hai quả.
Sau bữa ăn có trái cây và đồ ăn vặt, Lỗ Đạt Mã cảm thấy cuộc sống càng ngày càng có tư vị. Nhưng nàng vừa mới vui mừng không tới hai ngày thì "dì cả tới thăm" nàng rồi.
Ngày hôm đó sáng sớm vừa tỉnh lại, Lỗ Đạt Mã lại cảm thấy bụng trướng đau khó chịu, ngay tiếp theo sau đó thì bắp đùi cũng rút gân chua xót đau đớn, khẽ cử động mốt chút, thì có một luồng nhiệt lưu chảy ra từ giữa hai chân.
Lỗ Đạt Mã rút rút khóe mắt, đậu đen rau giá, nàng quên mất tiêu chuyện "dì cả" này rồi. Thật sự là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-song-noi-hoang-da/1567327/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.