Chương trước
Chương sau
Không phải ảo giác!
Sau khi từ truyền tống trận sau đi ra đầu óc của Lăng Vân vẫn dừng lại ở trong một cảnh tượng đó.
Thần Thánh Ngân long tại sao lại ở đây?
Tử xuất hiện?
Toàn bộ tạm thời bị vứt ra phía sau!
Trong đầu của hắn chỉ có một trảo của Thần Thánh Ngân long!
Một quỹ tích hoàn mỹ!
Một kích bao hàm một loại thiên địa pháp tắc. Một kích kia muốn tránh cũng không thể tránh, toàn thân trên dưới cảm giác bị một loại lực lượng thần bí hoàn toàn trói buộc!
Cảm giác!
Chính là cái loại cảm giác này.
Tư duy ý thức đầu tiên hoàn lâm vào trầm tư. Hiệu suất ý thức thứ hai phát huy tác dụng!
Kỳ thật hắn bây giờ, thật sự vô cùng thê thảm!
Cả người trên dưới gần như bị bao trùm ở trong một huyết thủy!
Khí thế của Thần Thánh Ngân long thật sự quá cường đại, lớn đến suýt nữa dùng khí thế ép chết hắn đang sống.
Trừ xương cốt trong cơ thể gần như hoàn toàn vỡ nát, một ít nội tạng đại đa số cũng mất đi công năng. Mà chủ ý thức đã hoàn toàn bị một kích của cự long kia hấp dẫn rơi vào trong trạng thái tự hỏi lĩnh ngộ sâu nhất. Căn bản không thể nào vận công trị liệu. Nhiệm vụ gian khổ này trực tiếp rơi xuống trên ý thức thứ hai.
Ở dưới sự hướng dẫn của ý thức thứ hai. Hắn gần như vô thức đi tới Kiếm Sư công hội ở lục cấp văn minh đế quốc. Hướng một chỗ hoàng gia tửu điếm trang trí vô cùng hào hoa bên cạnh đi tới.
Dọc theo đường đi không ít người nhìn Lăng Vân cả người là máu trên trán rõ ràng viết hai chữ chán ghét. Cho dù là người giữ cửa của tửu điếm hào hoa kia cũng chau mày.
Mắt thấy Lăng Vân lại trực tiếp đi tới tửu điếm của mình vội vàng ngăn cản. Mặc dù trong lòng không vui nhưng vẫn duy trì tố chất đại tửu điếm:
- Xin lỗi các hạ. Bổn tửu điếm chỉ tiếp đãi nhân sĩ quần áo sạch sẽ. Ngươi nếu muốn ở trọ. Xin mời thanh tẩy một phen rồi trở lại.
Trong tửu điếm không phải có thể tắm táp thay quần áo sao, không thay quần áo lại không thể vào tửu điếm? Ta đây rốt cuộc nên vào tửu điếm tắm giặt trước hay là sau tắm giặt lại vào tửu điếm chứ? Nhưng nếu như không đi tửu điếm tắm giặt quần áo thì phải đi nơi nào đây?
Đây là một việc rất đơn giản nhưng đối với ý thức thứ hai mà nói lại là vấn đề vô cùng phức tạp.
Ý thức thứ hai dù sao cũng là ý thức thứ hai. Để hắn suy nghĩ vấn đề này thật sự là rất khó khăn.
Chẳng qua hiển nhiên. Ý thức thứ hai cũng hình thành từ Lăng Vân nên một ít ý chí chịu sự ảnh hưởng của ý thức đầu tiên, mà ngay cả tính cách cũng là có chút giống nhau. Nếu vấn đề khó khăn vậy đổi lại điểm đơn giản hơn- ta muốn đi vào, ngươi không để ta vào. Đó chính là gây khó khăn cho ta.
Cho nên hai tên thủ vệ nhân viên đạt tới bát cấp Kiếm sĩ lập tức bị Lăng Vân một cước đá bay.
Hoàng gia tửu điếm có thể chiếm cứ khuôn viên lớn như vậy ở bên cạnh Kiếm Sư công hội. Hơn nữa lại sử dụng cái danh tự này làm sao là hạng người thông thường chứ?
Lúc Lăng Vân còn chưa có tiến vào tửu điếm, đã có vài thủ vệ vọt ra bao vây Lăng Vân. Mà ngay cả phụ trách chịu trách nhiệm bảo vệ cửa cũng thu được tin tức có người gây rối trước tiên.
Nghe được tin tức này, Vị phụ trách này thiếu chút nữa bị hù dọa nhảy dựng lên.
Phải biết rằng. Hôm nay tửu điếm bọn họ chính là đang tiếp đãi một vị khách quý nghe nói là vị cường giả trẻ tuổi thân phận cực kỳ tôn quý bối cảnh to lớn. Trước mắt là hoàng thất nhân viên đế quốc tự mình cùng đi. Nếu như làm cho người hoàng thất phụng bồi cùng bọn hắn thấy tửu điếm chính mình trị an loạn thành dạng này. Vậy còn?
Ít nhất ngày sau tửu điếm bọn họ vĩnh viễn thất sủng với hoàng thất.
Đối phương nếu có thể dưới tình huống không dùng đấu khí dễ dàng đá bay bát cấp Kiếm sĩ. Tu vi khẳng định sẽ không thấp hơn nhất giai Kiếm Sư. Để An toàn vị phụ trách này lập tức đi trước nội bộ đại đường mời tới một vị tam giai cường giả và ba vị nhị giai cường giả một mực trấn giữ tửu điếm!
Tam giai Kiếm Sư!
Ở trong lục cấp văn minh mặc dù không tính là cái siêu cấp cường giả cũng có danh nhất lưu. Nhất là bọn họ một tửu điếm. Trong ngày thường chỉ phụ trách chiêu đãi khách nhân có tam giai Kiếm Sư cấp bậc cường giả trấn giữ đã là một việc vô cùng trọng đại.
Lúc phụ trách kia cùng bốn vị Kiếm Sư cường giả đến. Hơn ba mươi vị an ninh, bao gồm ba vị an ninh đội trưởng nhất giai Kiếm Sư toàn bộ đều bị đá bay, không nhúc nhích. Ở bên cạnh, không ít người xem chính là đang cười chỉ chỉ một chút các nhân viên an ninh kia. Đồng thời cũng nhìn Lăng Vân suy đoán đây là người thuộc thế lực nhà nào lại dám trêu chọc hoàng gia tửu điếm phục vụ nghiệp thế lực ở đế đô gần như có thể bài danh đệ nhất.
Lăng Vân đại danh mặc dù bị người khắp thiên hạ biết đến. Nhưng thật ra chính thức gặp mặt hắn, quan tâm hắn cũng chỉ có những ngũ, lục giai cường giả, một ít siêu cấp thế lực. Người ở đây cũng không ai nhìn thấy ảnh của hắn. Cho dù gặp qua thì với bộ dáng cả người máu tươi của hắn bây giờ, đoán chừng người nào cũng không nhận ra được.
Phụ trách chạy tới thấy một phương nhân mã của mình đều bị đánh. Mà ngay cả nhất giai Kiếm Sư cũng không ngoại lệ. Trong lòng không khỏi thầm giật mình, thầm hỏi đã đắc tội đại nhân vật nào. Hắn vẫn là khách khí hỏi một câu:
- Xin hỏi các hạ là người phương nào. Tại sao muốn gây khó dễ Hoàng gia tửu điếm?
- Tại sao?
Tư duy Ý thức thứ hai rất là đơn giản:
- Ta muốn đi vào. Bọn họ bảo ta tắm một cái rồi trở lại. Lời nói không hợp. Liền đánh bọn họ!
Lăng Vân nói rất đúng sự thật!
Chẳng qua lời này nghe vào trong tai người khác lại có chút cảm giác ngang bướng?
Nhất là sau khi đánh người. Còn một bộ ngữ khí đương nhiên.
Không cùng vị phụ trách kia tiếp tục nói chuyện. Bên cạnh một vị nhị giai Kiếm Sư đã hừ lạnh một tiếng:
- Các hạ khẩu khí thật lớn. Ta cũng muốn nhìn một chút. Các hạ có thể có thực lực tương xứng cùng khẩu khí của ngươi hay không!
Nói xong. Hắn đã vận lực rút kiếm xuất thủ. Trong nháy mắt đâm tới Lăng Vân đang đánh người.
Ý thức thứ hai mặc dù chưa hoàn thiện, nhưng cũng biết trong cơ thể gần như loạn thành một vòng tròn, không thể vận dụng Kiếm nguyên!
Chẳng qua thấy một kiếm đâm tới trước mặt này. Ý thức đầu tiên dường như có dấu hiệu trở về. Ý thức đầu tiên nguyên bản còn suy nghĩ về công kích của Thần Thánh Ngân long. Trong tiềm thức tự nhiên bắt đầu tiến hành so sánh một kiếm này với một kích kia.
Thần Thánh Ngân long công kích bao hàm quỹ tích hoàn mỹ!
Đó là một kích tự nhiên khế hợp với thiên!
Chẳng qua một kiếm này.
Lăng Vân vươn tay nhất chỉ điểm đến mũi kiếm. Hắn lần này ý thức hơn phân nửa vẫn duy trì trong trạng thái tìm hiểu một kích kia của Thần Thánh cự long. Ở sát na nhất chỉ này điểm ra đã ẩn hàm những điều lĩnh ngộ bên trong một chỉ này!
Mặc dù hắn cách cảnh giới giơ tay nhấc chân bao hàm tự nhiên quỹ tích kém hơn mười vạn tám ngàn dặm, nhưng góc độ tốc độ của một chỉ này ở trong mắt người khác xem ra vẫn là lộ vẻ bất khả tư nghị như vậy!
Keng!
Một kiếm của Nhị giai Kiếm Sư. Dễ dàng bị đánh bay như vậy.
Vẫn không vận dụng Kiếm nguyên, không động tới lực lượng gì, dường như tiện tay nhất chỉ như vậy lại điểm bay một kiếm của nhị giai Kiếm Sư!
Một màn này rơi vào trong mắt của vị tam giai Kiếm Sư kia, trực tiếp khiến đồng tử của hắn co rút lại!
- Trùng hợp!?
Dù sao trừ những cao thủ luyện thể ra, bằng vào lực lượng thân thể vô luận như thế nào cũng không cách nào điểm bay một kích bao hàm đấu khí của một vị nhị giai Kiếm Sư! Trừ trùng hợp ra cũng không có bất cứ giải thích hợp lý nào.
Bên cạnh những người nhìn không ra môn đạo chỉ sợ thiên hạ không loạn cũng bắt đầu trầm trồ khen ngợi Lăng Vân. Dùng lực lượng thân thể điểm bay một kiếm của nhị giai Kiếm Sư vốn là vô cùng đặc sắc, còn như đặc sắc ở chỗ nào, cũng không phải trình độ của bọn họ có khả năng nói ra.
Nhị giai Kiếm Sư cứ như vậy bị người đánh lui, hiển nhiên có chút xấu hổ. Khẽ quát một tiếng:
- Nhìn cái gì. Động thủ!
Từng đạo bóng kiếm lần nữa điểm đến Lăng Vân.
Bên cạnh hai vị nhị giai Kiếm Sư liếc mắt nhìn nhau rồi đồng thời gia nhập cuộc chiến!
Không có Kiếm nguyên, trong cơ thể lại bị thương, nhưng đây không có nghĩa là nhãn lực cùng phản ứng của Thánh Kiếm Sư cao thủ như hắn cũng theo đó bị đánh tan.
Lăng Vân rơi vào trạng thái nửa tư duy, mỗi một kiếm của ba vị nhị giai Kiếm Sư hắn đều đem tới để so sánh chứng thực với một kích của Thần Thánh Ngân long. Tìm kiếm chỗ tương đồng cùng chỗ bất đồng lẫn nhau, hơn nữa còn có điểm sơ hở trong động thủ!
Lăng Vân toàn bộ tinh thần rơi vào trong tự hỏi, năng lực tính toán so với thiết bị tính toán tốt nhất trên thế gian còn cường đại hơn!
Quỹ tích xuất kiếm, lực lượng đâm ra đến lúc nào lớn nhất, đến lúc nào lực cản không khí cực mạnh. Có hay không bởi vì trái tim nhảy lên làm cho lực nắm có chút dư dật: "Bao hàm đấu khí bên trong kiếm là thông qua quỹ đạo gì phát ra. Đấu khí cùng nguyên khí bốn phía có liên lạc gì. Đến lúc nào đấu khí uy lực đạt đến cực hạn. Đến lúc nào là lúc yếu kém nhất!
Toàn bộ hết thảy. Rõ ràng đang hình thành trong đầu. Lại thông qua phương pháp như thế. Kết hợp ra kinh nghiệm. Hơn nữa bắt đầu tự hỏi- những kiếm này rốt cuộc muốn đâm ra như thế nào mới có thể tránh khỏi những vấn đề này. Ở dưới tình huống nào đâm ra mới có thể vừa lúc lợi dụng quỹ tích vận hành tự nhiên.
Giống như Lăng Vân bộ vừa vặn đạp ở trên không gian rung động, dựa vào không gian lực hắn mới có thể thi triển ra loại bộ pháp xuất quỷ nhập thần như thế.
Trước mắt xuất kiếm cũng là giống nhau, ứng với quỹ tích xuất kiếm tự nhiên cùng nghịch hướng quỹ tích xuất kiếm tự nhiên thì cảm giác hoàn toàn là hai cấp bậc. Một người là thuận gió chạy băng băng, người khác là nghịch gió chạy băng băng. Cho dù vốn là hai người thực lực tương đương. Cũng sẽ bởi vì duyên cớ hướng gió. Sinh ra chênh lệch thật lớn.
Quy tắc. Quỹ tích!
Bất tri bất giác. Hắn bắt đầu đem ý nghĩ của mình chứng thực vào trong phản kích.
Hắn có một loại trực giác. Nếu như thật có thể thấu triệt ý nghĩa trong đó. Đối với việc tu luyện cùng lĩnh ngộ Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí ngày sau của hắn đem đến tác dụng không thể lường được!
Trước mắt ba vị nhị giai Kiếm Sư nói là muốn đem Lăng Vân bức lui, còn không bằng nói là bồi luyện. Khác nhau khiến ngay chính bọn hắn cũng ý thức được vấn đề này. Nguồn tại http://truyentop.net
Kiếm của ba vị nhị giai Kiếm Sư càng đâm càng nhanh, cũng càng đâm càng loạn!
Nhưng bọn họ ngoại trừ lúc vừa mới bắt đầu suýt nữa đâm trúng Lăng Vân ra. Đến bây giờ ngay cả thân hắn cũng không lại gần được, chỉ cần kiếm của bọn họ vừa tiếp xúc gần đến mục tiêu. Vô luận bao hàm lực đạo rất mạnh. Cũng sẽ bị đối phương nhất chỉ vươn ra chấn bay. Mặc dù kiếm chỉ va chạm chỉ tạo thành những tiếng "Đinh đinh" không dứt bên tai. Nhưng ba người vẫn một mực không cách nào làm gì được mục tiêu. Thậm chí trải qua lâu như vậy bọn họ cũng không làm cước bộ đối phương di động nửa phân!
Đến lúc này thì cho dù là những người xem ngay cả tu vi Kiếm Sư cũng không đạt tới cũng biết đây là bởi vì duyên cớ chênh lệch! Hơn nữa chênh lệch không chỉ một điểm mà tuyệt đối là cực kỳ to lớn!
Mà ngay cả vị tam giai Kiếm Sư kia ngay từ đầu cho rằng trùng hợp, giờ phút này trên trán cũng xuất hiện mồ hôi lạnh!
Cao thủ!
Tuyệt đối là cao thủ!
Tại bất động dùng đấu khí, dưới tình huống không di động cước bộ, hắn lại có thể bức ba vị nhị giai Kiếm Sư không cách nào lại gần người! Thủ đoạn đáng sợ như thế mình vạn vạn không làm được!
Không, không chỉ là chính mình, ngay cả tứ giai Đại Kiếm Sư cường giả cũng không có bản lãnh này!
Tứ giai cường giả làm không được, đây chẳng phải là vị nam tử cả người là máu trước mắt này lại là...
Ngũ giai Đại Kiếm Sư!?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.