Vinh Diệu đế quốc, ba mươi hai vị lục giai Đại Kiếm Sư chỉ còn lại hai người.
Vân Lai đế quốc, mười tám vị lục giai Đại Kiếm Sư chỉ có bốn người còn sống.
Nhìn lại Lăng Vân trong kiếm trận căn bản là không bị bất cứ thương thế gìvẫn là vẻ mặt "phong thanh vân đạm" (hờ hững),mọi người đều cảm thấy một cỗ sợ hãi phát ra từ đáy lòng!
Một trận pháp, dễ dàng chôn vùi hơn bốn mươi vị lục giai cường giả!
Hơn bốn mươi người!
Hơn nữa lúc trước lục giai cường giả chết ở trên tay Lăng Vân, vài số này đã gần bằng một nửa lục giai Đại Kiếm Sư của một thất cấp văn minh lạc hậu.
Đột nhiên, trong đầu Vân Nhu nghĩ đến một vấn đề vô cùng nghiêm túc:
- Bây giờ Lăng Vân, chẳng qua chỉ có tu vi ngũ giai, bày ra kiếm trận đã có uy lực bậc này, ngay cả Nghịch Thần Giả Sương Vô có thể nói là vô địch trong lục giai cũng thảm bại quay về. Nếu như chờ hắn đến lục giai, bố trí lại một trận pháp như vậy, thì sẽ cường đại đến mức nào? Có hay không ngay cả Thánh Kiếm Sư cũng...
Nghĩ vậy, Vân Nhu vẫn có lòng tin tuyệt đối đối với đế quốc của mình, trong nội tâm lần đầu tiên sinh ra dao động.
Ban đầu, Lăng Vân lấy sức một người, khiêu chiến toàn bộ thất cấp văn minh, tất cả mọi người cho là hắn điên rồi, nàng cũng không ngoại lệ.
Lúc ấy hắn nói ra lời kia, thật là có chút điên cuồng... Nhưng bây giờ thì sao... Bao nhiêu năm sau này thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-phe-thien-ha/1388550/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.