"Bệ hạ!"
Vân Lai đế quốc hoàng đế bệ hạ Vân Trọng có chút phiền não phất phất tay: "Đi xuống". Cũng không ngẩng đầu lên nhìn thiếp mời!
Một vị hắc y thị vệ có chút run rẩy, bẩm cáo: "Bệ hạ, đã phát hiện thi thể tứ thập lục hoàng tử cùng thị vệ......"
"Ân?" Vân Trọng nhất thời ngẩng đầu: "Thi thể?"
"Đúng vậy, thưa bệ hạ. Tứ thập lục hoàng tử sáng nay du ngoạn, bị phát hiện chết ở trên thuyền hoa Thừa Uyên......"
Vân Trọng nhướng mày: "Người của Vân gia ta không có khả năng đến loại địa phương này."
"Thưa bệ hạ, ở trên người tứ thập lục hoàng tử, còn phát hiện dấu vết của Câu Hồn châu!"
"Ba!"
Thiếp mời trên tay Vân Trọng liền bị ném thật mạnh lên bàn, nhất thời giận dữ. Bất quá, làm vua một nước, sự khống chế cảm xúc của Vân Trọng đã đạt tới lô hỏa thuần thanh. Chỉ lát sau, hắn lập tức từ giận dữ tỉnh táo lại, nói: "Mục đích của những người này là muốn tìm hiểu nguyên nhân thần linh buông xuống."
"Dạ, thưa bệ hạ...... Hiện tại tin tức này trước mắt ít nhất đã có một ít thế lực biết."
Vân Trọng hừ lạnh một tiếng: "Minh thị vệ chính là ngũ giai cường giả. Có bọn họ bảo hộ mà đứa con của ta vẫn bị giết, hơn nữa lại chết mà thần không biết quỷ không hay. Ngành tình báo của quốc gia làm ăn kiểu gì?"
Hắc y thị vệ gắt gao cúi đầu, cũng không dám mở miệng.
Vân Trọng mắng một tiếng, sau đó chung quy biết có mắng cũng không có hiệu quả gì, chỉ đành phất phất tay:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-phe-thien-ha/1388536/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.