Hai vị võ giả Võ Đạo cảnh cửu trọng sợ tới mức hồn phi phách tán, vội vàng tách ra, phóng về phía núi rừng hai bên.
Qua hơn mười lần hô hấp Huyền Thiên đã đuổi theo một người, kiếm quang lóe lên, người nọ né tránh không kịp bị một kiếm xuyên qua lồng ngực, lại quay đầu lại, tên kia đã biến mất không thấy đâu nữa.
Đáng tiếc, cuối cùng vẫn để một người thoát!
Giặc cùng đường chớ đuổi, Huyền Thiên biết rõ đạo lý này, đối phương chạy vào trong núi rừng, cho dù Huyền Thiên khinh công mạnh hơn hắn nhưng tỷ lệ đuổi kịp cơ hồ cực nhỏ.
Báo săn thích hợp chạy trên thảo nguyên rộng lớn, vào rừng rồi thì tốc độ sẽ bị hạn chế rất lớn, Báo Ảnh Thuật cũng như thế.
Huống chi lại đang có càng nhiều mã tặc bay qua hàng rào chạy ra khỏi sơn trại.
Huyền Thiên thân ảnh lóe lên, liền giết tới đám mã tặc, kiếm khí tung hoành, hào quang thoáng hiện, mã tặc vừa mới bay qua hàng rào liền nhao nhao bỏ mạng dưới kiếm của Huyền Thiên.
Còn mấy mã tặc vẫn ở trên hàng rào thấy thế sợ tới mức chân mềm nhũn, trực tiếp rớt xuống, Huyền Thiên phi tốc phóng tới, một kiếm chém ra, then chốt cửa trại liền bị chém đứt, Huyền Thiên đạp một cước, cửa trại liền mở rộng ra.
Trong trại còn lại mấy tên mã tặc, chúng sợ tới mức nước tiểu cũng chảy ra, nhanh chân bỏ chạy.
Mấy người kia, cường đại nhất chỉ là võ giả Võ Đạo cảnh thất trọng, bằng không thì vượt qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-nghich-thuong-khung/2359665/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.