Thấy bóng lưng ba người Ngưu Chấn Nhạc, Trình Nguyên Công, Trương Cốc Tùng biến mất, Hoàng Tề Sơn nói:
- Cha, tiền đánh cuộc trận tỉ thí lần này là gì?
Hoàng Viễn Thành mở thiệp ra xem, nghe vậy giữ im lặng đưa tới cho Hoàng Tề Sơn.
Hoàng Tề Sơn tiếp nhận thiếp mời xem xét, cả kinh nói:
- Tiền đánh cuộc là một tòa thành trấn? Trên tay Hoàng gia chúng ta chỉ có một tòa Hoàng Bách Trấn, chúng ta thật vất vả mới có chỗ dừng chân ở Bắc Mạc Huyện, đứng vứng gót chân ở Hoàng Bách Trấn, vạn nhất thua, vậy chẳng phải Hoàng gia mất hết căn cơ sao?
Mọi người nghe vậy đều giật mình, đối với mục đích của ba nhà Ngưu, Trình, Trương lập tức hiểu rõ.
Hoàng Minh Sơn nao nao, hiển nhiên không nghĩ tới, tiền đặt cược lại nặng như vậy, dĩ nhiên là một tòa thành trấn.
Bắc Mạc Huyện tổng cộng có 30 tòa thành trấn, trong đó có phân lớn nhỏ, thôn trấn lớn một chút, sinh ý sản nghiệp giá trị bốn năm triệu lượng bạc, lợi nhuận một năm ngoài trăm vạn lượng bạc, thôn trấn nhỏ một chút, sản nghiệp sinh ý giá trị hai ba triệu lượng bạc, lợi nhuận thuận một năm ngoài sáu mươi vạn lượng bạc.
Tòa thành trấn duy nhất mà Hoàng gia khống chế chính là Hoành Bách Huyện, trong Bắc Mạc Huyện thuộc về thượng đẳng, giá trị sản nghiệp hơn bốn trăm vạn lượng bạc, lợi nhuận thuần hàng năm cũng hơn trăm vạn lượng bạc.
Trận luận võ hậu bối này, ba nhà cơ hồ đã nắm lấy gốc rễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-nghich-thuong-khung/2359654/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.