Trọng Nhạc Kiếm so với kiếm bình thường thì lớn hơn, kiếm rộng bốn chỉ, dài chừng một mét, nếu cộng thêm chuôi kiếm thì dài một mét hai.
Huyền Thiên sử dụng Hàn Tuyết Kiếm, đem vết rỉ còn dính lên trên thân Trọng Nhạc Kiếm xóa đi, cả thân kiếm tỏa sáng, hào quang khôn cùng, thầm nghĩ:
- Cái Trọng Nhạc Kiếm này không biết là bảo khí cấp bậc gì, nghĩ đến có lẽ không kém.
Một tay nhấc Hàn Tuyết Kiếm lên, một tay nhấc lấy Trọng Nhạc Kiếm, Huyền Thiên đi tới cửa đá.
Vừa tiến vào hơn mười thước, sơn động rẽ ngang bên phải, Huyền Thiên đi theo thông đạo đi tới không gian phía trước, xuất hiện một thạch thất.
Huyền Thiên dừng bước chân, xem thạch thất, ánh mắt lại nhìn qua chữ khắc trên cửa đá:
- Trọng Nhạc Kiếm, huyền giai trung đẳng bảo khí, hậu bối tiểu tử, ngươi có thể tiến vào lăng mộ của Cửu Đoán lão nhân ta, xem ra ngươi không chỉ có duyên phận với ta, cũng có thực lực, thanh Trọng Nhạc Kiếm này tặng ngươi xem như lễ gặp mặt.
Thì ra Trọng Nhạc Kiếm là một thanh huyền giai trung đẳng bảo khí, quả nhiên bất phàm.
- Cửu Đoán lão nhân, chưa nghe qua bao giờ, Thần Châu đại địa, rộng lớn khôn cùng, mặc dù là phụ thân cũng chỉ hành tẩu một phần nhỏ của Tây Vực cùng Bắc Vực mà thôi, ta đi qua thì càng nhỏ hẹp, không biết Cửu Đoán lão nhân là người ở nơi nào!
Trong nội tâm Huyền Thiên nghĩ lại, lăng mộ này không tạo thành ảnh hưởng gì với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-nghich-thuong-khung/2359613/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.