Hơn trăm người nhao nhao xuống ngựa, dưới sự chủ dẫn của Ngưu, Trình, Trương ba nhà phân thành ba đường, vây kín Hoàng gia.
Nhưng mà thời điểm bọn họ vụng trộm vượt tường mới phát hiện, trong nội viện Hoàng gia cũng không phải không có một bóng người, mà là có một người tuổi trẻ cầm trường kiếm trong tay, một người một kiếm đang chờ bọn họ.
Người trẻ tuổi này ước chừng mười lăm, lớn lên lông mày xanh đôi mắt đẹp, tuấn dật phi phàm, tuổi không lớn lắm nhưng thân cao một mét bảy lăm, kiếm trong tay bề rộng chừng bốn chỉ, dài ước chừng một mét hai, so với kiếm bình thường vừa dài vừa lớn.
Người trẻ tuổi này chính là Huyền Thiên, kiếm trong tay là Trọng Nhạc Kiếm.
- Là Huyền Thiên? Hắn vậy mà không chết? Từ Thú Hoang Sơn Mạch quay về?
Trên đầu tường Ngưu Chấn Sơn, Ngưu Chấn Nhạc, Trương Cốc Phong, Trương Cốc Tùng, Trình Nguyên Vũ, Trình Nguyên Công mấy người nhìn thấy Huyền Thiên đều giật mình.
Người của ba gia tộc cho rằng Huyền Thiên đã chết, đã sớm rút người từ lối ra Thú Hoang Sơn Mạch quay về.
Huyền Thiên vừa mới trở lại Hoàng gia, đã vụng trộm lẻn vào Hoàng gia, người ngoài không biết, người của Ngưu, Trình, Trương ba nhà cũng không biết Huyền Thiên đã trở về, cho nên chợt nhìn thấy Huyền Thiên thì cả kinh không nhỏ.
- Người Hoàng gia đều trốn đi, lưu mao đầu tiểu tử này ở lại làm cái quỷ gì?
Mọi người khó hiểu chuyện này.
Nhưng nếu đã có người, đại biểu Hoàng gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kiem-nghich-thuong-khung/2359589/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.